Chương 18: (Vô Đề)

Những khách hàng mà trong tháng có ý định chuyển tiền và ký

hợp đồng, đã chẳng có một người nào thực hiện theo cam kết. Không phải là từ chối

thẳng thừng, thì cũng là lý do người phụ trách đi công tác. Như thế thì tháng

này tôi không chỉ không có tiền hoa hồng, mà ngay cả mức tiêu thụ thấp nhất của

tháng đầu tiên cũng không hoàn thành nữa. Nếu vậy tức là cuộc sát hạch tháng thứ

nhất của tôi đã không vượt qua, và tiền thu nhập chỉ có tiền lương cơ bản là

1.800 tệ mà thôi. Người khác đều nói ông trời không phụ người chăm chỉ, có

lòng, nhưng vì sao tôi đã vất vả cả tháng trời, ông trời vẫn không chịu chiếu cố

đến tôi một chút nhỉ? Giây phút này, tôi chỉ cảm thấy toàn thân mình đang nhẹ bẫng,

máu từ trên đầy đến chân đều như đông lạnh lại.

Ngày trước tuy không có tiền, nhưng ngoài tiền ăn thì chỉ là

tiền thuê phòng của tôi, nhưng bây giờ, còn phải trả nợ ở nhà nữa. Khi đó vì

thu nhập của tôi có thể chi trả được tôi mới mua nhà, còn giờ đây, mong ước kiếm

tiền của tôi vẫn còn chưa thành hiện thực, lẽ nào thực sự phải dùng đến thẻ vay

nợ tín dụng sao, tháng này phải dùng thẻ tín dụng rút tiền mặt để trả nợ ngân

hàng sao? Tôi như bị chuyện này kích động khiến cho khóc không ra nước mắt.

Nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, những hình ảnh rườm rà

dần dần tiêu tán trước mắt tôi, màn hình trở thành một màu đen. Cảm giác có người

gọi mình, "Tiêu Đồng Đồng, Tiêu Đồng Đồng…." Là tiếng một người đàn ông, rất trầm

ấm và nghiêm nghị, ẩn chứa một chút bực tức.

Tôi gắng sức lắc mạnh đầu, cố quay đầu lại, một khuôn mặt

người đàn ông rất nghiêm túc, xuất hiện ngay trước mặt tôi. Chính là Chu Chính

lãnh đạo cao nhất của tôi. Anh ta đang dùng ánh mắt hầm hầm như sắt thép dò xét

tôi từ đầu đến chân, giống như tôi đã hại công ty anh ta phải đóng cửa vậy.

Anh giận dữ nói với tôi: "Là dân văn phòng của thời đại mới,

dù làm hay ngủ nghỉ đều có quy định, tôi không thể nào tưởng tượng hành vi vô tổ

chức như vậy sẽ phát sinh từ cô, Tiêu Đồng Đồng?"

Tôi nhìn bốn phía xung quanh, trong phòng kinh doanh chỉ có

tôi và anh ta. Trước đó, mắt tôi tối sầm không còn tri giác. Có lẽ là do tối

hôm trước không ngủ, mới bắt đầu công việc lại bị thất bại không nhỏ nên mới

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!