Chương 13: (Vô Đề)

Anh dường như bị ánh mắt của tôi làm cho thiêu đốt, do dự một

chút, rồi cuối cùng cũng buông tay ra, gọi tên tôi một cách bất lực: "Đồng Đồng…"

Tôi không nhìn anh nữa, chỉ miễn cưỡng nở một nụ cười, nhìn

về bố mẹ anh. Rèn luyện cho đến ngày hôm nay, tôi mới phát hiện ra trái tim

mình thật sự kiên cường như vậy, còn nhớ năm xưa khi Sở Mộng Hàn bỏ đi, mẹ của

anh ta còn đến căn phòng nhỏ của tôi để tìm tôi, sau khi nói với tôi vài câu

xong, tôi dường như không còn chút ý chí nào và đã òa khóc, sau đó còn khóc suốt

vài ngày liền.

Nhưng bây giờ, tôi lại có thể bình tĩnh như vậy. Con người

tôi, ước vọng rất cao, nhưng không bao giờ nghĩ sẽ đạt được điều gì mà không phải

bỏ sức lực ra; hàng ngày tự mình luôn cổ vũ mình, nhưng cũng không bao giờ nằm

mơ hão huyền.

Cho dù hoàn cảnh gia đình của Tưởng Nhược Phàm và tôi khác

nhau một trời một vực, nhưng nếu họ có thể tiếp nhận tôi, tôi cũng không vì điều

kiện của mình thấp kém mà cảm thấy tủi hổ, tôi sẽ cố gắng hết sức để làm một

thành viên thật hợp cách với gia đình họ. Nhưng nếu họ không suy xét đến việc

tiếp nhận tôi, tôi cũng tuyệt đối không muốn với tay quá cao. Trong từ điển cuộc

đời tôi, xưa nay chưa từng nghĩ đến việc lấy người nhà danh giá, bay lên làm

phượng hoàng.

Tôi bình tĩnh, dường như biết được những suy nghĩ của mẹ Nhược

Phàm. Trong mắt bà vừa có sự dò xét, vừa có vài phần như công nhận: "Cô Tiêu,

ban nãy lời của Phi Phi nói đều là sự thật, cô ấy không nói dối cô đâu."

"Mẹ, mẹ nhất định phải làm như vậy sao? Nếu con đồng ý chấp

nhận cuộc hôn nhân này, thì con đã không kéo dài đến bây giờ. Giờ là thời đại

nào rồi, lẽ nào chuyện hôn nhân của con vẫn phải tùy theo mệnh bố mẹ sao, vẫn

phải theo lời hứa hôn ước sao? Đồng Đồng là người phụ nữ duy nhất con muốn lấy

làm vợ suốt gần 30 năm nay." Khẩu khí của anh rất kiên định, ngừng một lát,

khóe miệng anh khẽ nhếch lên cười cay đắng, tiếp tục nói, "Cho dù con biết mọi

người không để ý đến con, nhưng cũng không ngờ được, ngay cả hạnh phúc của con,

trong mắt mọi người cũng chẳng bao giờ đáng để được nhắc đến."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!