Chương 7: (Vô Đề)

12

Kiều Sở Ân và Đào Vị Lăng đến thăm Trương đại ca.

Trương phu nhân vì tức giận quá độ mà trở về nhà mẹ đẻ.

Cả Trương phủ chỉ còn lại đám hạ nhân thay phiên chăm nom Trương đại ca.

Trương đại ca nằm trên giường rên ư ử, dáng vẻ chật vật đáng thương.

Lúc nhìn thấy họ, Trương đại ca đau khổ lên tiếng:

"Sở Ân, Vị Lăng, hai đệ đến thăm ta sao? Huhuhu…"

Đào Vị Lăng thương xót hỏi:

"Hiền huynh, sao lại ra nông nỗi này?"

"Huhuhu…là đại ca lỡ dại…huhuhu…"

"Lỡ dại leo lên giường thông gian với vợ người ta sao?" Kiều Sở Ân ghét bỏ hỏi.

Đào Vị Lăng nhìn hắn như kiểu muốn bịt miệng hắn lại.

Hắn bất đắc dĩ quay sang chỗ khác.

"Huhuhu…đều tại Ngân Nhi thực xinh đẹp động lòng người. Là đại ca lỡ dại…huhuhu…"

"Chưa bị dìm lồng heo là may rồi."

Sở Ân! Đào Vị Lăng nhắc nhở hắn.

Hắn lại quay sang chỗ khác.

Hạ nhân của Trương phủ mang thuốc tới cho Trương đại ca.

Kiều Sở Ân vừa nhìn bèn nảy ra chủ ý quái gở.

Hắn giành chén thuốc từ tay hạ nhân, rôm rả nói:

"Để đệ đút thuốc cho huynh."

Đào Vị Lăng sinh nghi.

Kiều Sở Ân đem chén thuốc đến gần giường giả bộ sẩy chân đổ cái ào lên hạ thân Trương đại ca.

Trương đại ca thét lên thảm thiết như bị chọc tiết.

Kiều Sở Ân vội xoắn xuýt:

"Đều do đệ bất cẩn. Để đệ xem huynh có bị thương ở đâu không?" Rồi giựt phăng cái quần của Trương đại ca đi, bên dưới bỗng thoáng mát lạ thường.

Kiều Sở Ân nhíu mày, vươn tay bóp mạnh tiểu bảo bối của Trương đại ca:

"Không đúng nha. Bất bình thường."

Đào Vị Lăng cúi đầu che mặt.

Hạ nhân nghểnh cổ tò mò:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!