26
Tôi từ từ ngẩng đầu nhìn Chu phu nhân.
"Giờ làm lễ sắp đến rồi, nếu còn chần chừ, mọi chuyện sẽ càng khó xử hơn."
"Chúng ta làm như thế này nhé, cháu sẽ gặp người đó, rồi nói chuyện với anh ta."
Thực ra Chu gia đã thử mọi cách để nói chuyện với chồng Giang Như.
Nhưng anh ta chỉ muốn gặp cô dâu.
Chu gia đương nhiên không dám nhờ tôi làm chuyện này.
Nhưng bây giờ tôi chủ động đề xuất, Chu lão gia lập tức vui mừng.
Chu Duật Sâm cũng ngồi thẳng dậy, có vẻ cũng bất ngờ:
"Hàm Chi, em không giận anh sao?"
Tôi đưa tay lên, nhẹ nhàng xoa mắt.
"Đương nhiên là giận, nhưng đại cục quan trọng."
Tôi đứng dậy, nghẹn ngào một lúc rồi nói:
"Chỉ là, cháu có một điều kiện."
Chu lão gia vội nói:
"Con gái ngoan, cứ nói, chỉ cần chuyện bác làm được, bác sẽ đồng ý."
Tôi gật đầu,
"Điều kiện của cháu rất đơn giản."
"Cháu sẽ giúp mọi người hoàn thành lễ cưới."
"Cũng mong Chu lão gia thực hiện lời hứa, sau này giúp đỡ Trương gia."
"Yên tâm, bác đã nói, nhất định sẽ làm." Chu lão gia nhanh chóng đáp ứng.
"Vài tháng sau, cháu sẽ được ly hôn với Chu Duật Sâm."
"Về lý do ly hôn, hai bác có thể tùy chọn, miễn là đừng bôi nhọ cháu là được."
"Về mọi chuyện xảy ra hôm nay, cháu sẽ giữ kín suốt đời, nhưng Chu gia phải đền bù cho cháu."
"Không phải đền bù cho Trương gia, mà là đền bù cho cháu, Trương Hàm Chi."
Chu Duật Sâm đột nhiên đứng dậy:
"Hàm Chi, ý em là gì?"
Ý tôi rất rõ.
"Tôi sẵn sàng giúp Chu gia vượt qua sóng gió hôm nay, giải quyết ổn thỏa, để lễ cưới hoàn thành."
"Nhưng tôi chỉ có thể làm đến mức này."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!