Chương 8: (Vô Đề)

23.

Nếu là tôi của 18 tuổi, hoặc là ba tuần trước. 

Có lẽ tôi vẫn sẽ tin vào những lời thề thốt bên nhau mãi mãi. 

Nhưng bây giờ, tôi chỉ ôm lấy mặt Lục Đình Tiêu, hôn lên. 

"Chúng ta hiện tại rất vui vẻ, chẳng phải thế đã đủ rồi sao?" 

Cơ thể và linh hồn tôi thật sự rất vui vẻ. 

Nhưng khi mọi chuyện kết thúc, Lục Đình Tiêu ôm tôi đi tắm rửa. 

Sau đó lại cầm bao thuốc ra ban công. 

Tôi quá mệt mỏi, nằm trên giường không muốn động đậy. 

Tôi nhận ra, tâm trạng của Lục Đình Tiêu có vẻ hơi trầm xuống. 

Nhưng tôi không biết nên nói gì với anh ấy. 

Trong những suy nghĩ rối rắm ấy, tôi đã chìm vào giấc ngủ. 

Khi mở mắt ra lần nữa, tôi thấy mình đang nằm trong vòng tay của Lục Đình Tiêu. 

Cánh tay anh ấy ôm chặt eo tôi.

Dù trong giấc mơ, Lục Đình Tiêu vẫn ôm tôi thật chặt. 

Tôi không cử động, chỉ yên lặng nhìn anh ấy, nhìn mãi một lúc lâu. 

Trong lòng tôi bất chợt nhận ra, có vẻ tôi thích kiểu đàn ông cứng cỏi, đầy nam tính như Lục Đình Tiêu hơn. 

Chỉ tiếc, tôi gặp anh ấy quá muộn, chúng tôi phận cạn duyên mỏng. 

Tôi nhẹ nhàng gỡ tay anh ấy ra, định đứng dậy rời giường. 

Lục Đình Tiêu cũng giật mình thức giấc, lập tức lại ôm chặt tôi vào lòng. 

"Trương Hàm Chi, em muốn đi đâu?" 

Em phải về rồi. 

"Về làm gì? Em còn muốn kết hôn với hắn ta à?" 

Tôi không nói với Lục Đình Tiêu. 

Tôi không muốn kết hôn với Chu Duật Sâm. 

Tôi cũng sẽ không kết hôn với anh ấy. 

Đó là chuyện của tôi. 

Không phải vì tôi đã quan hệ với Lục Đình Tiêu. 

Cũng không phải vì tự cho rằng mình có đường lui. 

Tôi chỉ là không thể chịu đựng những hạt cát này nữa. 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!