Chương 19: Văn học thanh xuân đau khổ

Triệu Hạ Hạ khi thấy khuôn mặt đen sầm của hai người họ còn lo lắng một thoáng, nhưng đợi đến khi Diệp Vọng Tinh từ phòng phát thanh quay lại sân, cô ấy mới thở phào nhẹ nhõm.

Hai người vừa rồi còn hung dữ như hổ, lạnh như băng, sau khi nhìn thấy Diệp Vọng Tinh liền một người biến thành mèo con, người kia cũng thành cục đá trong nước chanh.

Chậc, có sức sát thương, nhưng không nhiều.

Chỉ có thể nói là họ cực kỳ yêu thích.

Nhưng nhìn thấy hai người này, Triệu Hạ Hạ lại nhớ đến Chu Mộc, mọi chuyện là do hắn ta bắt đầu, nhưng đến giờ hắn ta vẫn chưa ra khỏi phòng phát thanh, không biết đã đi đâu rồi.

Mà Chu Mộc bây giờ đang ở đâu?

Chu Mộc bây giờ đang ở trong một nhà vệ sinh bên cạnh phòng phát thanh, hắn ta có kinh nghiệm gây rắc rối phong phú, trực tiếp dự đoán rằng các giáo viên chắc chắn sẽ tìm hắn ta khắp nơi vì chuyện này, vì vậy hắn ta chọn trốn vào đây, đợi đến chiều, khi các giáo viên đã nguôi giận, hắn ta sẽ thoát hiểm.

"Đại ca, ở đây thật sự sẽ không bị ai phát hiện sao?"

Đệ tử có chút lo lắng nói, dù sao nhà vệ sinh này trông bẩn thỉu, nhưng cũng có người sử dụng, và có vẻ rất nhanh sẽ bị phát hiện.

Chu Mộc lại nhếch một bên khóe miệng nói: "Cho dù họ biết chúng ta ở đây thì sao chứ? Họ không thể nào trèo lên nóc nhà vệ sinh để nhìn vào bên trong chứ."

"Mà nói chứ, cậu lo cái này chi bằng nghĩ kỹ xem, đợi tôi đón chị dâu cậu ra, lúc đó chúng ta cùng đi đâu ăn chơi, chị dâu cậu bây giờ chắc chắn mê tôi chết rồi." Chu Mộc dùng tay xoa cằm đắc ý nói.

Những cô gái trong giới của hắn khi bạn bè tỏ tình với bạn gái họ, những cô gái đó đều thích mê mệt. Tô Thanh chắc cũng không ngoại lệ.

Chu Mộc: Tôi cực kỳ tự tin.

Nhưng mấy đứa đệ tử xung quanh hắn thì không có được sự tự tin này, ngược lại còn nhìn hắn với vẻ mặt khó tả.

"... Đại ca, em thấy chị dâu có lẽ sẽ không thích đâu."

Một đệ tử nói, một đệ tử khác cũng đồng tình gật đầu, thẳng thắn nói thật.

"Đại ca, em cảm thấy lời tỏ tình lần này của anh giống như cái câu 'anh mạnh mẽ đến rồi' trên mạng ấy, không những không cảm động mà còn hơi ngượng ngùng."

Khuôn mặt Chu Mộc lập tức đen sầm, hắn ta vừa định phản bác, lại phát hiện mấy đứa đệ tử đột nhiên im bặt, ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía sau lưng hắn ta.

Và trên đỉnh đầu hắn ta cũng vang lên một giọng nói âm u.

"Cậu mạnh mẽ đến chưa tôi không biết, nhưng chủ nhiệm giáo vụ của cậu, tôi đây Lý Cường, thì đến rồi."

Chu Mộc run rẩy ngẩng đầu nhìn lên.

Một cái đầu lớn xuất hiện trong khoảng trống phía trên nhà vệ sinh, khóe miệng còn mang theo nụ cười rợn người.

— Đáng sợ ngang ngửa quả bóng đầu người của Ito Junji.(Một trong những tuyển tập truyện kinh dị)

"Á á á á á á!"

Chu Mộc bị bắt và giải lên xe buýt, Chủ nhiệm Lý trực tiếp gọi điện cho chú hắn ta, nhưng vấn đề không được giải quyết.

— Bởi vì Cục trưởng Sở Giáo dục đúng lúc nhìn thấy toàn bộ quá trình.

Chuyện Đại hội thể thao mùa thu đã thu hút sự chú ý của Sở Giáo dục, cũng được coi là thành tích chính trị của Hiệu trưởng Trịnh, vì vậy để giữ thể diện cho Hiệu trưởng Trịnh, Cục trưởng Sở Giáo dục đích thân đến một chuyến, chuẩn bị chào hỏi các bạn học, chụp ảnh đăng báo cũng coi như ghi tên.

Kết quả vừa đến đã đụng phải chuyện này.

Lúc đầu cục trưởng còn chưa kịp phản ứng lời trên loa có ý nghĩa gì, còn tưởng là cổ vũ cho vận động viên thôi.

Nhưng rất nhanh kinh nghiệm giáo dục lâu năm đã khiến cô ấy nhận ra điều không ổn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!