Chương 16: Văn học thanh xuân đau khổ

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Khám phá trải nghiệm mới trên App Mọt Truyện!

- Hái hoa nhận thưởng mỗi ngày

- Nhận thông báo khi có chương mới

- Nhiều tính năng hấp dẫn chỉ có trên AppTải ngayCác bạn học cuối cùng cũng biết được sự thật về đêm hôm đó.

Hoàn toàn khác với những gì những cô gái và chàng trai "vàng vọt" (ý chỉ những người có ý nghĩ đen tối do bên Trung những cảnh nhạy cảm sẽ thường bị che bằng gạch vàng) này nghĩ, không có cảnh tượng nào không lành mạnh, cũng không có cảnh tượng điên rồ nào như họ tưởng tượng.

Chỉ có một kẻ đại ngốc đang cãi nhau gay gắt với bạn bè, nhưng lại bị ép lên máy bay hạng nhất, sau đó bị ép đến chân núi Thái Sơn, và bị làm cho mệt mỏi đến mức không còn sức cãi nhau, rồi mới được đưa về sau khi đã hòa giải, cùng với hai người bạn có tư duy khác người của kẻ đại ngốc đó.

Tuy họ thực sự ghen tị khi được ngồi khoang hạng nhất, nhưng sau đó lại trực tiếp đi leo núi Thái Sơn ư?

"... Đây thực sự không giống bữa ăn cuối cùng trước khi ra pháp trường sao?"

Không biết là bạn học thiên tài nào đã nói vậy.

Và sau khi tin đồn được làm rõ, ánh mắt của các bạn học trong lớp nhìn ba người họ phần lớn đã trở lại bình thường.

Dù trên mạng có nhiều đoạn văn cẩu huyết đến mấy, dùng ngón chân nghĩ cũng biết trong thực tế không thể nào xảy ra chuyện như vậy.

Vì vậy, phần lớn các bạn học chỉ cười xòa cho qua, chỉ có nhóm bốn người ăn dưa lộ ra vẻ mặt khó tả.

Sau sự kiện trèo tường, với tư cách là bốn người duy nhất tự cho là biết sự thật, họ tự nhiên hợp thành nhóm hóng chuyện.

Và bây giờ, biểu cảm của các thành viên trong nhóm này đều quái dị một cách đồng điệu.

— Dù sao thì ba người kia từ cốt truyện Hải Đường (thể loại truyện người lớn, có nội dung nhạy cảm) chuyển sang tiểu thuyết thanh xuân hào môn cũng là chuyện tốt.

Triệu Hạ Hạ bây giờ có thể chắc chắn 100%, ý đồ của hai học sinh chuyển trường kia đối với Diệp Vọng Tinh tuyệt đối không đơn giản — ít nhất thì bạn bè, anh em bình thường tuyệt đối sẽ không như vậy.

Đâu có anh em bạn bè nào cãi nhau, nửa đêm không ngủ, mua vé máy bay hạng nhất gần nhất, đưa người ta đến chân núi Thái Sơn, cố tình làm cho đối phương mệt đến mức không còn sức cãi nhau, hòa giải rồi mới đưa về chứ!

Trương Nhạc và Lý Quân bên cạnh ra sức gật đầu.

"Có chuyện gì thì phần lớn mọi người đánh nhau một trận là giải quyết được rồi, còn phải tốn công tốn sức mua vé máy bay hạng nhất đưa người ta đến Thái Sơn làm gì, đương nhiên có thể là cách làm của các công tử nhà giàu chúng ta không hiểu, nhưng đi giữa chừng leo không nổi còn phải bế người ta lên..."

Lý Quân và Trương Nhạc nhìn nhau, đồng thời rùng mình một cái.

Nếu họ gặp trường hợp này, họ sẽ chỉ chế giễu đối phương yếu đến vậy, ngay cả núi Thái Sơn cũng không leo nổi, đừng nói là bế công chúa, cõng cũng không thể, đâu phải gãy chân, chỉ là không còn sức thì cùng lắm đỡ một tay.

Rất tốt, bây giờ ý đồ của hai học sinh chuyển trường kia đã rất rõ ràng, vấn đề mấu chốt là Diệp Vọng Tinh nghĩ sao.

Không phải nhóm bốn người này kỳ thị đồng tính luyến ái hay gì, mà là họ bây giờ đang ở giai đoạn quan trọng, sắp đến kỳ thi đại học rồi, thêm vào đó con đường này cũng không dễ đi, nếu hai người kia bất chấp mà làm rõ chuyện, Diệp Vọng Tinh thực sự có thể bị ảnh hưởng.

Ba người còn lại cũng đồng loạt gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc, chỉ là chủ đề dần dần bị lạc hướng.

Từ kênh tin tức "Thiếu niên bị hai người bạn đồng giới tỏ tình, thành tích tuột dốc không phanh" nhảy sang văn học thanh xuân đau khổ, rồi lại nhảy sang văn học học đường của Lục Giang (một nền tảng đọc truyện trong sáng), cuối cùng thẳng tiến đến phim truyền hình cẩu huyết hào môn, đợi đến khi tiếng chuông báo trước giờ học vang lên, họ đã thảo luận xem nếu Diệp Vọng Tinh bị dì hào môn dùng tiền đập, họ nên làm thế nào để nhắc nhở Diệp Vọng Tinh một cách không dấu vết, để đối phương ghi rõ là tự nguyện tặng cho.

Khó khăn lắm mới đến giờ học, họ mới yên phận được một lúc, tan học lại tụ tập với nhau.

Không ai để ý rằng hai nhân vật chính khác trong sự kiện hôm trước đã rời khỏi lớp.

Chu Mộc tuy cũng nghe được diễn biến sự việc, nhưng hắn cũng chỉ thắc mắc một chút rồi liền bỏ nó ra sau đầu.

Đối với hắn, Tô Thanh vẫn quan trọng hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!