Chương 11: (Vô Đề)

Giọng ta càng nói càng nhỏ dần.

Tạ Như An uất ức nói:

"Nàng muốn hòa ly, ta chắc chắn sẽ không đồng ý. Nhưng nếu nàng ghét ta đến mức nhất định phải rời đi, vậy thì chỉ có thể là nàng bỏ ta."

Ta ngẩng đầu nhìn mẫu hậu, bà đang che khăn cười:

"Như An mấy năm nay tính tình thay đổi nhiều rồi."

Ta cười gượng:

"Đúng vậy, mẫu hậu nhìn xem, tên này giờ... thật là vô liêm sỉ."

Không khí nghiêm túc trong điện khi nãy lập tức tan biến, mọi người đều bật cười.

Khi Giang Vân Tự trở lại, tay nàng và Tạ Trường Phong nắm chặt lấy nhau, trên mặt còn thoáng hiện lên sắc hồng khả nghi.

18

Ở lại trong cung thêm vài ngày nữa, sau một trận gà bay chó sủa, mẫu hậu cuối cùng cũng không nhịn được mà đuổi khách.

Nhưng lúc tiễn đi, bà cùng phụ hoàng vẫn làm bộ làm tịch dặn chúng ta thường xuyên quay lại ở.

Phụ hoàng nhìn cảnh trước mắt, không nhịn được cười, nói với Vân Tự:

"Sau này hắn mà làm con ấm ức nữa thì cứ nói với trẫm, trẫm vẫn giữ lời về chuyện nam sủng đó!"

Hii cả nhà iu 💖

Đọc xong thì cho tui xin vài cmt review nhé ạ 🌻

Follow Fanpage FB: Dung Dăng Dung Dẻ để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3

Trên kiệu hồi phủ, Tạ Trường Phong ghé sát tai Vân Tự, nghiến răng nghiến lợi:

"Còn có chuyện nam sủng nữa hả?"

Vân Tự vì che giấu sự chột dạ liền giơ chân đá hắn một cái:

"Cũng tại chàng cả đấy."

Tạ Trường Phong nói:

"Chuyện này cũng tại ta à?"

Vân Tự: Chính là tại chàng!

Tạ Trường Phong khẽ nói:

"Ừ, tại ta không làm nàng hài lòng, tối nay chúng ta từ từ nói chuyện."

Tạ Như An vội vàng bịt tai ta lại:

"Đừng nghe hắn nói bậy, miệng lưỡi chẳng biết kiêng dè gì cả."

Ta: Đúng đó, dơ bẩn.

Vân Tự:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!