"Tiểu thư, ngài làm món ăn cho Vương gia là rửa sạch nấu chín chứ?" Minh Nhi dò xét Ôn Noãn đang nhàn nhã đọc sách.
"Dĩ nhiên, hai nữ đầu bếp giúp một tay còn chính mắt nhìn, bản tiểu thư
thấy họ thèm còn làm cho các nàng đó nếm, thế nào, món ăn này có vấn
đề?" Ôn Noãn biết rõ còn hỏi, cầm miếng quế hoa cao lên bỏ vào trong
miệng chỉ cảm thấy đặc biệt thơm ngọt.
"Nhưng, nhưng bụng Vương
gia náo loạn mấy canh giờ, các ngự y cũng bó tay hết cách, tiếp tục như
vậy thân thể của Vương gia sẽ không chịu được." Cặp mắt Minh Nhi len lén liếc nhìn phản ứng của tiểu thư, tiểu thư mong đợi Vương gia chết như
vậy, lại khác thường tự mình xuống bếp làm đồ ăn cho Vương gia, trùng
hợp sau khi Vương gia ăn xong thức ăn do tiểu thư làm lại xảy ra những
tình huống này, để cho nàng rất khó không nghi ngờ do tiểu thư nhà mình
gây nên.
"Hả?" Sắc mặt Ôn Noãn tràn đầy lo lắng, rồi lại rất nghi ngờ nói, "Nhưng ta và Vương gia cùng dùng cơm, hôm nay không phải ta
thật tốt sao? Chẳng lẽ thân thể Vương gia xảy ra tình huống khác, hoặc
ngự y kê sai thuốc để cho Vương gia uống dẫn đến? Thôi, ta vẫn nên tự
mìn đi nhìn một chút mới có thể yên tâm." Tất nhiên tự mình đi nhìn một
chút trong lòng mới có thể càng vui sướng hơn chút.
Nàng ra hai
chiêu liên hoàn, thức ăn tương khắc, canh kia không thành vấn đề, món ăn cũng không thành vấn đề, thế nhưng canh và món ăn phối hợp ăn chung
tuyệt đối sẽ xảy ra vấn đề... Mà trong đó còn có chiêu nham hiểm hơn,
nếu để cho dạ dày ầm ĩ chạy nhà xí chừng hai mươi lần cũng không sao
rồi, nhưng nếu như uống thuốc cầm tiêu chảy..., chỉ sẽ tăng thêm triệu
chứng.
Ôn Noãn vừa với cửa phòng ngủ Quân Dập Hàn, vừa đúng lúc
gặp Bạch Ưng đỡ Quân Dập Hàn sắc mặt trắng bệch muốn đi nhà xí, nàng "Lơ đãng" che trước người hắn, vẻ mặt ân cần nói: "Vương gia, vi thê nghe
nói thân thể chàng khó chịu nên tới nhìn chàng một chút, chàng... Còn
tốt chứ?" Cặp mắt nàng rất "Quan tâm" dò xét hắn từ đầu đến chân, dáng
vẻ nhẹ nhàng muốn ngã này khiến đáy lòng nàng rất sung sướng.
"... Phu nhân yên tâm... Vi phu vô cùng..." Chữ "Tốt" còn chưa ra khỏi
miệng, sắc mặt hắn đã rét lạnh khiến cho nụ cười đọng trên môi, nắm chặt quyền gân xanh nổi lên, hắn hít sâu một hơi cắn răng mạnh mẽ chống đỡ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!