"Vi thê..." Nàng cười gượng khó khăn giật giật môi, "Chính xác là..." Hít
sâu một hơi, cuối cùng mới nói ra hoàn chỉnh mấy chữ sau, "Vui mừng
không thể nói rồi."
Thật ra thì trong lòng nàng đang khóc!
Thì ra giết chết một ma bệnh là một việc khiến người ta hao phí tâm thần như thế!
Ôn Noãn nhốt mình trong phòng xem xét lại bản thân suốt hai ngày, tuyên bố với bên ngoài mấy ngày nay tâm thần hao phí quá lớn cần nghỉ ngơi tĩnh
dưỡng, không cho bất kỳ kẻ nào tới quấy rầy, người trong Vương phủ rất
thông cảm, nhất là Quân Dập Hàn.
"Vương gia không đi quan tâm khuyên bảo Vương phi sao?" Bạch Ưng rất "Tốt bụng" đề nghị.
"Không sao, để cho nàng ngẫm nghĩ lại cũng rất tốt, bổn Vương mong đợi biểu
hiện sau này của nàng, chỉ mong nàng không làm cho bổn Vương thất vọng
mới đúng." Giọng Quân Dập Hàn ý vị sâu xa.
Ôn Noãn quyết định
thay đổi chiến lược, nếu càng giày vò hắn càng tốt, như vậy nàng đi
ngược đường lại đi, tiến hành đại bổ cho hắn, chính lúc này thân thể hắn suy yếu, nếu tiến hành đại bổ, thân thể tất nhiên không chịu nổi!
Sáng ngày thứ ba, Ôn Noãn bước ra cửa phòng, không khí trong lòng, nắng sớm
vàng tươi khiến cho tâm tình nàng thoải mái, ý chí chiến đấu tăng nhiều.
Nàng thoáng hoạt động gân cốt, đang định đi phòng bếp lại thấy Vương Bá bước nhanh tới: "Vương phi, ngài để lão nô tra xét nguyên nhân mấy cây hoa
sơn trà khô héo, lão nô đã tra xét ra, không phải vì lão nô chăm sóc
không chu toàn, mà là..." Trên mặt hắn lộ vẻ giận dữ, "Có người dùng
nước nóng tưới lên mấy bụi hoa sơn trà này khiến cho bộ rễ của chúng bị
tổn thương nghiêm trọng, hôm nay lão nô đã cứu sống hai gốc, còn dư lại
một gốc bị tổn thương quá lợi hại, lão nô cũng không thể ra sức."
Mắt Ôn Noãn lộ vẻ lạnh lẽo, mặc dù nàng dự đoán ra kết quả rồi, nhưng lúc
kết quả này được chứng thực thì vẫn khó tránh khỏi đáy lòng phát rét
sinh giận.
"Vương Bá, mấy cây sơn trà còn dư lại phiền lão phí
tâm nhiều hơn chút, chuyện này trước không cần lộ ra ngoài, trong lòng
ta tự có dự định, nếu ngài phát hiện chuyện gì trực tiếp tới tìm ta là
được." Nàng dặn dò mấy câu rồi xoay người đi phòng bếp, con người thường thường có tâm lý may mắn, lần đầu tiên không bị phát hiện, thì lần thứ
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!