"Như vậy, ai gia cũng bớt lo." Mộ Dung Tịnh gật đầu nâng chung trà lên dùng nắp nhẹ nhàng gạt lá trà trôi nổi, chân mày gọn gàng cực kỳ tỉnh xảo hơi nhíu lại.
"Trà nô tì pha không hợp với khẩu vị của mẫu hậu?" Ôn Tình vẫn mỉm cười yên
tĩnh ngồi bên cạnh thấy vẻ mặt Thái hậu như vậy vội vàng lên tiếng hỏi.
"Tình Quý phi không cần khẩn trương, trà do ngươi pha luôn luôn hợp tính ai
gia." Mộ Dung Tịnh đặt ly trà xuống ngước mắt nhìn về phía Ôn Noãn,
giọng nói rất có chiều sâu: "Hàn Vương chiến công hiển hách là rường cột của nước nhà, ngày đó trong trận chiến với nước Kim, đối phương mai
phục, hắn bị thương rất nặng, mắt thấy thân thể ngày càng sa sút, mỗi
lần ai gia nghe tin Hàn Vương phủ truyền đến lại nằm ngồi khó yên, nhưng không thể ra sức, cũng may Không Trí đại sư phương trượng chùa Hộ Quốc
chỉ điểm cho ai gia, nói là Hàn Vương gia có một vị Vương phi định mệnh
có thể giúp hắn vượt qua kiếp nạn này, cũng cho ai gia ngày sinh tháng
đẻ của nàng." Lời nói đến đây ý tứ đã sáng tỏ, bà khẽ thở dài, "Lúc ấy
ai gia còn chưa yên tâm, nhưng giờ thấy Vương gia chuyển biến tốt, tảng
đá nặng trong lòng ai gia cũng coi như thoáng rơi xuống đất, chỉ có
điều..." Bà kéo tay Ôn Noãn đặt lên tay mình, khẽ vỗ vỗ mu bàn tay của
Ôn Noãn, "Vương gia vì nước lao tâm lao lực, bây giờ tuổi đã không nhỏ,
ngươi có thể phải cố gắng nhiều một chút, sớm cho hắn thêm hài nhi, như
thế, ai gia mới xem như thật yên tâm."
"Mẫu hậu ngài cứ yên tâm,
tỷ tỷ rất "cố gắng"." Không đợi Ôn Noãn trả lời, Ôn Tình ở bên cạnh đã
che miệng cười khẽ trả lời thay.
"Thật sự?" Mộ Dung Tịnh hơi nhíu mày, mặt lộ ra vẻ vui mừng.
"Đương nhiên là thật, tỷ tỷ "cần cù" ở trong Vương phủ đã truyền vào trong
cung rồi, tỷ tỷ "cố gắng" như thế, chắc hẳn vô cùng thương yêu Vương
gia, để Vương gia trên đầu quả tim, mẫu hậu ngài cứ yên tâm đi." Ôn Tình lần nữa tích cực thay Ôn Noãn trả lời.
Giả bộ, thật sự có thể
giả bộ. Ôn Noãn nhìn sắc mặt hai nữ nhân trước mắt, cười lạnh không dứt, lão thái bà nửa già nửa không già này lại không biết thân thể Quân Dập
Hàn đã có chuyển biến tốt?
"Cố gắng, cần cù" theo lời Ôn Tình đơn giản chỉ là chuyện nàng đè lên Quân Dập Hàn trong xe ngựa hôm đó, nhìn
như thay nàng nói chuyện, nhưng chỉ cần đầu óc không có vấn đề đều nghe
ra nàng ta giễu cợt, lão thái bà này lại không biết chuyện theo lời Ôn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!