"Bẩm Hoàng thượng! Chuyến đi sứ lần này nhóm chúng thần có ba người, người này chính là quận chúa tên là Xa Ly (Sally), quan Jem và thần là phiên dịch là Yeng!" – Người tên Yeng nhanh chóng nói.
Mọi người trong khán phòng đều nhìn nhau bàn tán, đoàn sứ thần lần này người nhìn hoàn toàn không giống với mọi người trong đất nước này, người gì mà da lại trắng nõn nà, mắt xanh tóc không phải màu đen mà lại màu vàng.
Không những vậy, nhất là người nữ nhân là quận chúa kia, ăn bận lại có chút không tốt, phụ nữ lại bận đồ hở ngực ra như vậy, trong thời đại nho giáo như vậy thật là không được thuần phong mỹ tục.
"Được! Ta đã chuẩn bị sẵn chỗ ngồi xin mời mọi người cùng nhau dùng thiện!" – Hoàng Thượng vừa nghe đến có quận chúa Sally thì liền hiểu ra ngụ ý của xứ đoàn lần này, nhìn nàng công chúa mắt xanh da trắng vô cùng xinh đẹp nhưng vẻ mặt lại có chút cao kiệu nhìn càng thu hút.
Ông liền đưa mắt nhìn về phía Uông Hữu Đại.
"Phải ngồi dưới đất ăn thật à! Nhìn mất vệ sinh quá!" – Sally nhíu mày nói vô cùng không hài lòng. Khó chịu nhìn vị quan tên Jem.
"Quận chúa cố chịu đựng!" – Jem nhanh chóng đáp lại! Giọng nói có phần khuyên nhủ xu nịnh.
"Không phải vì nhiệm vụ ta sẽ không đời nào ăn chung với tụi mang di này!" – Sally khó chịu lại nói. Âm thanh đối đáp của hai người không hề có chút giữ kẽ nào, vì họ tin rằng nơi này chắc sẽ không có ai hiểu được ngôn ngữ của họ.
"Nàng hiểu họ nói gì không?" – Uông Hữu Đình nghe hoàn toàn không hiểu nhưng nhìn nét mặt Sally có thể đoán ra đôi chút!
Nghiêng người hỏi nhỏ với Triệu Hàm Ninh, nàng đang thả hồn vào những món ăn đang được dâng lên có chút giật mình thoáng qua, chỉ khẽ gật đầu đáp lại.
Trầm trắc phi ngồi bên cạnh thấy hành đồng có chút ám muội cùng như thân mật như vậy giữa hai người nên vô cùng không vui, nhưng trước mặt rất nhiều người, đặc biệt những phu nhân tiểu thư con nhà quý tộc khác đều đang nhìn về phía này nàng chỉ có thể cố gắng trưng ra bộ dạng vô cùng vui vẻ mà thôi.
"Người phụ nữ ngồi bên cạnh chàng ấy là ai?" – Sally nhìn Uông Hữu Đình rồi nói. Ánh mắt có chút không thiện ý nhìn về phía Triệu Hàm Ninh.
"Theo như thần biết chính là vợ chính của ngài ấy!" – Jem lại cung kính đáp. Vì bàn của xứ thần được sắp xếp cạnh bên chỗ ngồi của hai người cho nên Triệu Hàm Ninh có thể dễ dàng nghe rõ tất cả những gì nàng ta đang nói.
Theo phản xạ nàng ngước mặt lên nhìn Uông hữu Đình một cái, hóa ra người công chúa Sally này để ý lại là y.
"Cũng xinh xắn nhưng tầm thường!" – Sally lại nói, lần này một bên mày của Triệu Hàm Ninh khẽ nhướng lên. Nàng cố gắng như thể không quan tâm nhưng những lời nói đó cứ chui tuột vào tai nàng thì thật sự khó chịu.
"Nếu ta gả vào Đông Hoa nhất định phải là vợ chính của y! Nàng ta không xứng ở bên cạnh một người đàn ông nam tính như vậy!" – Sally lại nói, không hề kiên dè bất kỳ một ai.
Triệu Hàm Ninh nghe như vậy vô thức đưa mắt quan sát Uông Hữu Đình vẫn im lặng trầm mạc thưởng thức đồ ăn, nhìn thấy ánh mắt nhìn của Triệu Hàm Ninh y chậm rãi bỏ đũa xuống nhìn nàng.
"Sao vậy? Đồ ăn không hợp khẩu vị?" – Uông Hữu Đình ôn nhu dịu dàng nói, âm lượng vô cùng nhỏ nhưng vẫn đủ để Trầm Băng ngồi gần đó nghe thấy, nàng ta như không tin vào tai mình Uông hữu Đình lại có thể dịu dàng ân cần đến như vậy sao!
Hoang mang đến mức vô thức làm vẩy nước canh lên trang phục của mình.
Á! – Trầm trắc phi bị canh nóng đổ lên người khẽ lên tiếng, cả hai người Uông Hữu Đình cùng Triệu Hàm Ninh đều tập trung sự chú ý vào nàng ta!
"Không sao! Thiếp chỉ là trượt tay mà thôi! Thật thất lễ! Xin phép gia cho thiếp lui vào thay đổi y phục!" – Trầm Băng cười dịu dàng nói, sự thất thố này thật sự khiến nàng như muốn chết đi tại chỗ, người đó giờ chưa bao giờ gây ra lỗi lầm như nàng, lại có thể trước mặt nhiều người mà lại như vậy.
Uông Hữu Đinh ánh mắt nhìn lướt qua Trầm trắc phi, nhìn thấy vệt nước còn vương trên y phục khẽ gật nhẹ đầu đồng ý.
Thấy sự ưng thuận của y nàng ta nhanh chóng đứng lên lặng lẻ lui ra bên ngoài.
"Người đàn bà ấy là ai?" – Sally lại lên tiếng.
"Là vợ thứ hai của Vương gia!"
"Nhìn tư sắc cũng không tệ! Ta không thích nàng ta! Sau này phải đuổi đi!" – Sally không ngần ngại nói ngay suy nghĩ của mình.
Triệu Hàm Ninh đũa trên tay khựng lại đôi chút khi nghe những việc này, quả thực nàng công chúa này vào Nam Dương Vương phủ chắc chắn chó gà sẽ không được yên mà.
"Đi đường mệt lắm sao Vương phi, ta thấy nàng mãi vẫn chưa động đũa!" – Uông Hữu Đình thấy Triệu Hàm Ninh vẫn không chú tâm ăn uống có chút khó hiểu.
"Vương gia quan tâm, chỉ là thiếp vẫn còn chút khó chịu do phải ngồi xe ngựa khá xa mà thôi" – Triệu Hàm Ninh cười nhạt đáp, nàng định bụng sẽ không nói cho y biết những điều nàng nghe thấy, dụ ý của Sally là muốn nàng rời khỏi đó chẳng phải là tâm ý của nàng hay sao, chưa kể đến vì lời hứa hai năm, thật sự nàng cũng muốn xem Uông Hữu Đình dùng cách gì để giải quyết cô công chúa Sally này.
Tự dưng trong người lại nảy lên ý định muốn xem mọi người diễn trò như thế nào, chỉ mới nghĩ đến điều đó Triệu Hàm Ninh đã thấy có chút buồn cười.....
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!