Chương 23: Nàng làm sao thoái thác

"Đông công tử, ngài xin chớ làm loạn!"

- Triệu Hàm Ninh nghe nói nhíu mày quay sang.

được!

- Uông Hữu Đại gật gật đầu, phe phẩy quạt cất bước đi vào bên trong dáng vẻ vô cùng thoải mái.

Người Triệu Hàm Ninh hẹn gặp là một người đàn ông ngoại quốc, vừa nhìn Uông Hữu Đại đã ngớ người, không nghĩ người Triệu Hàm Ninh vội vội vàng vàng đến gặp lại là một người đàn ông ngoại quốc.

Triệu Hàm Ninh vừa bước vào liền đưa tay bắt tay người đàn ông trong con mắt không thể kinh ngạc hơn được nữa của Uông Hữu Đại. 

Cuộc sống đời trước nàng sử dụng tiếng anh gần như thuần thục như người bản xứ nên việc giao tiếp với người đàn ông ngoại quốc này không là gì khó khăn với nàng.

chào ông Franse!

chào cô Triệu

"xin lỗi tôi đến trễ vì giữa đường có chút chuyện ngoài ý muốn!" – vừa nói nàng vừa đưa ánh mắt nhìn Uông Hữu Đại.

Người đang vô cùng ngỡ ngàng nhìn nàng, y không nghĩ nàng lại có thể nói tiếng ngoại quốc một cách thuần thục đến như vậy.

"à không sao tôi cũng vừa đến!" – Triệu Hàm Ninh biết người nước ngoài bản xứ khá ghét việc trễ giờ nên nhanh chóng giải thích tình huống cũng như thể hiện thành ý xin lỗi cực kỳ cao của mình.

"cô đã suy nghĩ về việc bán than cho chúng tôi như thế nào rồi?"

"tôi đã suy nghĩ và viết ra một bản như vậy ông xem qua!" – Triệu Hàm Ninh nói ra dấu a Hồng nhanh chóng mang 2 bản giấy mà Triệu Hàm Ninh đã chuẩn bị sẵn cho ông Franse và một bản đặt lên bàn trà ở giữa Triệu Hàm Ninh cùng Uông Hữu Đại.

Vì đã hứa với Triệu Hàm Ninh cũng như vẫn chưa hết hoang mang về những gì đang thấy nên Hữu Đại chỉ liếc mắt nhìn tờ giấy, những chữ viết trên tờ giấy một lần nữa làm y giật mình phải đưa ánh mắt nhìn Triệu Hàm Ninh một lần nữa, trên tờ giấy đó viết đầy chữ ngoại quốc.

"cô đồng ý với điều kiện phí vận chuyển bên tôi chịu! Phương thức di chuyển bằng tàu thủy, bên tôi phải ứng tiền trước sao?" – ông Franse có chút kinh ngạc đọc xong bản hợp đồng ngước đầu nhìn người phụ nữ đang cải nam trang ngồi trước mặt mình.

Ngay từ đầu khi tiếp xúc Triệu Hàm Ninh nói chuyện hoạt ngôn bằng tiếng mẹ đẻ của ông đã khiến ông vô cùng kinh ngạc, sau nhiều lần bàn bạc ông càng sợ người phụ nữ này, những gì cô biết và am hiểu quả thật rất nhiều.

"đúng vậy! đó là những yêu cầu của tôi! Đương nhiên có những đảm bảo có lợi cho phía ngài!" – Triệu Hàm Ninh nghe xong cười nhấm nháp tách trà chậm rãi nói. phong cách vô cùng ung dung khoan thai không hề có chút rụt rè thua dưới với người đàn ông nước ngoài.

Uông Hữu Đại tuy tiếng ngoại quốc không thông thạo nhưng do bản tính hay bay nhảy đi đây đi đó nên cũng có thể nghe hiểu được một chút những gì hai người nói.

Trong lòng y vô cùng phức tạp, mặt này của Triệu Hàm Ninh chắc chắn Uông Hữu Đình đã biết, cho nên y mới đột ngột chú ý đến Triệu Hàm Ninh đến như vậy và chắc chắn cũng do nguyên nhân này nên Uông Hữu Đình mới luôn miệng nói nàng ta vô cùng kỳ lạ.

"tôi muốn giảm chi phí vận chuyển xuống còn một nửa như vậy quá cao!"

- Franse đặt mảnh giấy hợp đồng xuống, cương quyết muốn kì kèo.

"Ngài Franse!

Ngài có thể tự mang thuyền hay bất cứ thứ gì đến vận chuyển nó đi! Và chúng tôi hoàn toàn khích lệ chuyện đó! Nhưng ngài có nghĩ rằng việc ngài tự làm sẽ lợi nhuận hơn khi có đội vận chuyển chuyên nghiệp làm điều đó thay ngài không?

Ngài tự nghĩ lại xem với chi phí đó có thật sự quá nhiều không?

"– Triệu Hàm Ninh cười tươi nói, ánh mắt vô cùng tự tin của nàng làm cả hai người đàn ông có mặt tại đó đều có chút giật mình."chuyện này...chưa kể đến nhân công khuân vác... ngài cần suy nghĩ vậy ngài cứ mang về!nếu như vậy có thể bán than cho chúng tôi với giá 6 phần thay gì 8 phần như bây giờ không? Tính thêm phí vận chuyển quả thật chúng tôi sẽ bị lỗ!

"- Ngài Franse biết không có cách nào làm lung lay đi sự quả quyết của Triệu Hàm Ninh liền tìm cách bàn sang hướng khác."chốt giá 7 phần!

"– Triệu Hàm Ninh cười tươi nói nhanh, nàng ban đầu dự định chắc giá 7 phần nhưng do lần bàn bạc trước không nói đến phí vận chuyển nên nàng đảy lên 8 phần. nay vận chuyển thuộc về bên nàng đương nhiên có thể vui vẻ giảm xuống 7 phần."6 có được không?Ngài Franse! Chúng tôi cũng không có cách nào xuống 6 phần, tôi có chịu thì mọi người cũng sẽ không chịu! 7 phần chính là giá chót tôi có thể nhượng bộ cho ông!

"- Triệu hàm Ninh vừa nghe nói 6 phần liền đặt tách trà xuống bàn có phần mạnh tay, khiến nó vang lên một tiếng cốp khá to. điều đó cũng vô tình thể hiện sự không hài lòng của nàng trong sự kì kèo của người đàn ông ngoại quốc."được!" – có chút giật mình khi thấy động tác dứt khoát dằn mặt của Triệu Hàm Ninh,  người đàn ông ngoại quốc suy nghĩ một đoạn rồi lấy bút lông ngỗng trong túi áo ký nhanh tên lên tờ giấy đồng thời dùng màu đỏ điểm dấu tay.

Bên phía này Triệu Hàm Ninh cũng vô cùng vui vẻ thực hiện y như vậy. sau khi mọi chuyện xong mỗi bên giữ một bản hợp đồng Triệu hàm Ninh cười tươi đứng lên đến trước mặt người đàn ông ngoại quốc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!