Chương 9: (Vô Đề)

Bà Adams đã đem hết sức lực để chuẩn bị buổi tiệc và đêm dạ vũ ở trang viên Bodley.

Bà thường nhận thấy tổ chức dạ vũ ở nông thôn khó khăn hơn ở thành phố rất nhiều.

Ở thành phố người ta gởi giấy mời toàn thể giai cấp quí tộc, họ tin chắc mọi người sẽ đến và buổi dạ vũ sẽ diễn ra rất hấp dẫn. Và luôn luôn mọi người đến đầy đủ. Dù sao thì Claude cũng là em của Tử tước Rawleigh và sẽ là người thừa kế.

Ở nông thôn, người ta mời tất cả mọi người, ngoại trừ giới nông dân, họ chỉ hy vọng người đến đầy đủ thôi là đã xem như thành công rồi.

Ít ai nghĩ đến chuyện tổ chức dạ vũ vào lúc sơ xuân như thế này. Vì sẽ không đủ hoa, trong vườn đã không có rồi, mà trong nhà kiếng trồng hoa cũng khan hiếm. Người chỉ huy đám nông phu làm việc trong trang viên đã sửng sốt khi ra lệnh cắt hết hoa trong vườn để trang hoàng cho đủ trong các phòng.

Nhưng đến xế chiều hôm thứ sáu, phòng khiêu vũ và phòng tiệc đều tươm tất chẳng thua gì một buổi dạ vũ của giới thượng lưu. Ban nhạc đã đến, đã sắp xếp xong nhạc cụ. Nhà bếp đã thuê thêm người để giúp phục vụ cho bữa tiệc.

Tất cả mọi việc đều xảy ra nhờ may mắn.

Trận mưa như trút vào hôm qua và kéo dài thành mưa bụi buồn bã vào sáng hôm nay đã ngưng hẳn.

Bà Adams ngồi ở bàn trang điểm cho người hầu chỉnh lại một vài nơi trên chiếc áo dài, đeo kim cương quanh cổ và đeo bông ở hai tai. Bà nhìn mình trong gương với vẻ hài lòng và khi chồng bà từ cánh cửa thông với phòng ông ở bên cạnh bước vào, bà hất đầu ra dấu cho cô hầu rút lui.

Ông đến đứng phía sau lưng bà, để hai tay lên đôi vai trần của bà rồi nói:

- Ồ, đẹp quá! Em càng ngày trông càng đẹp, Clarissa à. Em có lo không?

- Ông bóp bóp các bắp thịt căng cứng trên vai bà.

- Không

- Bà đáp, giọng tự tin

- Sẽ có bốn mươi thực khách. Con số chính xác. Mời đến dạ vũ như thế là nhiều rồi đấy. Chắc chắn họ sẽ đến hết. Được mời đến Bodley là một vinh dự rồi.

Ông nhìn hình bà trong gương, miệng cười toe toét.

- Tất cả nhờ tài năng của em

- ông nói

- Trông em ngon lành muốn cắn quá. Chắc anh chưa được phép đụng đến phải không?

- Ông cúi đầu hôn sau gáy bà.

- Em ước chi có cách từ chối không mời bà Winters cho lịch sự.

Ông ngẩng đầu nhìn sát vào gương, hỏi:

- Bà Winters? Bà ta đã làm gì xúc phạm đến em ư, Clarissa? Ngoài việc bà ấy đẹp, bà ta chẳng có gì đáng trách cả.

- Bà ta không biết thân phận mình

- bà gay gắt đáp

- Bà ta làm dáng làm điệu. Bà ta vênh váo.

- Đó là theo ý của em thôi, chứ chẳng có gì đâu.

- Rawleigh để ý đến Ellen

- bà đáp

- Ai cũng thấy điều này hết. Hai người rất xứng đôi. Nhưng bà Winters đã ve vãn tán tỉnh anh ấy. Tuần trước bà ta ở một mình với anh ấy trong phòng âm nhạc.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!