Chương 7: (Vô Đề)

Rex không tin chắc với bà Catherine Winters từ không hoàn toàn có nghĩa là không.

Anh ngại trong lòng lo sợ sự thực như thế, nhưng anh hoàn toàn không tin.

Thế nào anh cũng phải dành thì giờ để theo đuổi nàng, anh tin thế. Nhưng anh thấy rằng thật khó tìm cho được thời gian thuận tiện để theo đuổi công việc này. Anh vui sướng khi được trở lại với Claude và Daphne, và dĩ nhiên vui sướng khi có bạn bè ở bên cạnh.

Khi nào câu chuyện trong phòng khách trở nên quá vô duyên khiến họ không chịu đựng nổi, ba anh em thường đi ra ngoài, chuyện trò với nhau, ít ra câu chuyện của họ cũng có ý nghĩa, vui hơn.

Nhưng anh cần giải trí.

Anh cảm thấy tình hình khó có thể ăn nằm với Catherine Winters. Thật đáng thương.

Anh rất muốn ăn nằm với nàng. Nhưng ngay cả khi thất bại trong việc này

- anh không tin rằng việc này hoàn toàn vô vọng

- anh cũng có được niềm vui khi nói chuyện với nàng, kích thích nàng, trêu chọc nàng, làm nàng tức giận để được nhìn nàng lúc đó.

Dĩ nhiên anh phải hết sức cẩn thận để khỏi xúc phạm đến nàng. Claude đã nghi ngờ, Clarissa nghi ngờ, Nat và Eden còn nghi ngờ hơn nữa. Nếu tìm gặp nàng một mình lại, và để cho người ta trông thấy

- như lần bị người làm vườn trông thấy

- thì quả là một việc không hay ho gí nào hết.

Và Clarissa chắc sẽ không mời nàng đến nhà nữa.

Dù sao, anh cũng phải giải quyết vấn đề khó khăn này. Buổi sáng anh cưỡi ngựa đi chơi một đoạn đường dài. Như mọi khi, anh có nhiệm vụ đi cặp kè với cô Hudson, nhưng khi trở về, anh giao cô ta cho Nat chăm sóc, anh nhận thấy cô ta có vẻ khoan khoái khi đi với bạn anh hơn là đi với anh.

Trời bắt đầu vần vũ mây và lạnh. Clarissa quyết định buổi chiều sẽ vui chơi ở nhà.

Khi anh đề nghị đi chơi ngoài trời với Daphne và Clayton thì chẳng làm phiền lòng ai hết. Hai vợ chồng bà em gái nổi tiếng mê say dạo chơi ngoài trời bất kể thời tiết xấu hay tốt. Nghe anh đề nghị, họ sáng mắt liền. May thay cho anh là ngoài cặp vợ chồng này không có ai hưởng ứng hết.

Khi ra ngoài rồi, anh dễ dàng lái họ đi qua vườn cây đến phía cổng sau, cổng này Daphne đã quên, còn Clayton thì chưa bao giờ biết đến. Anh đề nghị với họ đi bộ qua làng, theo con đường nằm phía ngoài làng rồi qua cổng đi vào công viên lại, cổng mà cách đây mấy hôm anh đã đi vào.

Khi đi qua khỏi cửa sau, họ thấy nhà của bà Winters đóng cửa, họ nói với nhau chắc nàng thích đi dạo chơi với họ. Anh viện lẽ Clayton có vợ để kẹp tay mà đi, còn anh thì đi một mình. Daphne cười nói:

- Tội nghiệp Rex.

Anh cần lấy vợ cho rồi.

Đấy là điều cuối cùng anh cần. Nhưng chương trình lấy vợ phải cho thật đàng hoàng.

Nàng đang ở nhà. Chiều nay nàng không đi làm công việc từ thiện. Và tấm lòng của Daphne thật quý, bà lãnh trách nhiệm nặng nề là cố thuyết phục nàng đi dạo với họ, bà nói như thể chính bà là người đưa ra ý kiến này.

- Được thôi

- Catherine Winters nói

- trông nàng thật duyên dáng trong chiếc áo dài bằng vải len bình dị, bên ngoài khoác chiếc tạp dễ rộng màu trắng, chiếc mũ lưỡi trai viền đăng ten đội trên mái tóc vàng

- Tôi cũng vừa làm bánh xong.

Tôi mong quí vị bỏ qua việc ăn mặc xềnh xoàng của tôi

- ôi, lúc nào cũng thế mà

- Không khí ngoài trời mát mẻ chắc dễ chịu. Từ sáng đến giờ con Toby chưa được đi dạo. Cho nó đi theo có làm phiền quí vị không?

- Nó dễ thương biết bao

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!