Chương 14: (Vô Đề)

Rex trông có vẻ như đang chuẩn bị để tiếp tân tại nhà hàng Carlton, Clarissa đã nói với anh như thế khi bà thấy anh. Chiếc áo khoác màu xanh là loại đắt giá nhatá của nhà hàng Weston. Anh mặc quần ống túm tận đầu gối màu xám, mặc chiếc ghilê màu bạc, cổ tay áo bằng vải trắng có viền đăng ten.

Người hầu của Claude

- anh để người hầu ở tại Stratton

- đã thắt khăn quàng cổ cho anh phồng phồng trông rất tuyệt.

- Anh trông ra vẻ chú rể rồi

- Claude nói, ông vỗ tay lên lưng anh và cười toe toét. Chốc chốc người ta lại nghe anh kêu ca nào là cà vạt quá chật, nào là không khí trong phòng nóng quá.

Anh cảm thấy mệt mỏi.

Anh cứ nghĩ anh đang mải miết đi trên đường. Đi hết đường, lại không được nghỉ xả hơi mà phải bắt tay vào việc chuẩn bị làm đám cưới ngay và phải làm ra vẻ vui tươi.

Dĩ nhiên nàng cũng trông đẹp hơn

- và mệt hơn.

Mắt nàng đã hết thâm quầng. Trông nàng ít hốc hác, ít lo âu hơn. Thế nhưng vẫn có nhiều điều khó hiểu hiện ra nơi mắt nàng. Mắt nàng trông có vẻ như... trống vắng. Anh phải dùng từ ấy mới diễn tả được tâm trạng của nàng hiện ra trong đôi mắt.

Có rất nhiều người đến dự lễ cưới ở nhà thờ, anh thật quá đỗi ngạc nhiên. Daphne liền nói cho anh biết trong thời gian anh vắng mặt, họ đã bận rộn như thế nào.

Claude và Clayton thường xuyên ghé thăm các nhà quanh vùng để nói cho mọi người biết, còn bà với Clarissa thì dẫn Catherine đến chơi với các cô các bà trong làng, và uống trà với họ đến nỗi muốn bể bụng.

Anh đợi trước bàn thờ với em trai.

Nàng không đến trễ, mà vì anh đến sớm. Ước gì anh rời khỏi đây được, nhảy lên lưng ngựa và cứ phi mãi cho đến khi không đi xa hơn được nữa. Anh muốn đi xuống Dunberton để thăm Ken và các bạn. Như những ngày xưa cũ vậy.

Nàng không muốn lấy anh.

Mặc dù nàng thấy bộ mã của anh rất lôi cuốn hấp dẫn, nhưng nàng vẫn không muốn anh. Nàng đã từ chối ăn nằm với anh, không chịu làm tình nhân, không muốn làm vợ anh

- thật khó tin chuyện anh đề nghị cưới nàng chỉ vì anh hết sức muốn ngủ với nàng. Nàng trả lời không.

Thế mà bây giờ rốt lại nàng buộc lòng phải lấy anh, vì anh đã nổi cáu và thất vọng khi rời khỏi nhà nàng vào tối hôm ấy mà không chịu ngó trước nhìn sau để xem có ai ngoài đường không.

Ôi, phải, ước gì anh đi xa khỏi đây ngàn vạn dặm.

Bỗng có tiếng lao xao vang lên ở phía sau nhà thờ, rồi nàng xuất hiện với Clayton, Daphne đi theo sau, bà tươi cười và làm cái gì đấy ở vạt áo sau của nàng. Rồi họ tiến đến phía anh.

Lạy Chúa, nàng đẹp quá.

Anh ngây ngất trước sắc đẹp của nàng như ngày đầu tiên gặp nàng, khi nàng đứng trước cổng nhà, gật đầu chào Clarissa ngồi trên xe, rồi quay qua nhẹ nhún chân mỉm cười chào anh.

Nàng mặc áo xa tanh trắng.

Chiếc áo cắt may đúng thời trang, thắt eo, cổ thấp xuống lưng chừng ngực, hai tay ngắn và phồng. Hai đường viền ở lai và một đường viền nhỏ ở tay áo đều được thêu quanh bằng những nụ hồng màu vàng, trông thật hợp với bó hồng nàng cầm trên tay.

Nàng ra vẻ cô dâu quá, anh ngốc nghếch nghĩ.

Nàng đúng là cô dâu.

Là vợ anh.

Khi nàng đến gần, anh thấy hai má nàng ửng hồng. Mắt nàng sáng long lanh

- vẻ trống trải hôm qua đã biến mất. Nàng nhìn thẳng vào mắt anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!