Chương 98: | Phiên ngoại | Chuyến du lịch của thiếu niên (3)

Sau khi lượn một vài vòng trên con phố vắng vẻ ít người qua lại, cuối cùng hai người họ dừng lại ở trước phố Cảnh Sơn, cành liễu mềm mại nhè nhẹ rũ xuống, đối diện sông Đồng Tử là tường đỏ ngói xanh của Tử Cấm Thành. Buổi tối du khách tan đi, chỉ có linh tinh một số người dân gần đó ra dắt chó đi dạo.

Buổi tối Hạ Nhạc trước giờ chưa từng đến nơi này, ghé vào trên hàng rào và nhìn xung quanh, gương mặt bỗng nhiên lạnh băng, là Trì Lập Đông cầm lon Coca dán trên mặt cậu.

Cậu cầm lấy nó, nhìn Trì Lập Đông một lần nữa, nói: "Hôm nay anh không đeo ba lô mà, biến từ chỗ nào ra vậy?"

Trì Lập Đông đắc ý đem cái túi quần kia cho cậu xem, nói: "Cái túi quần này rất lớn, vô cùng thực dụng. Bên này còn có chocolate, đợi chút muốn ăn hãy hỏi tôi."

Hạ Nhạc nói: "Tôi bị sâu một chiếc răng, không thể tiếp tục ăn đồ ngọt nữa."

Trì Lập Đông có điểm thất vọng, nói: " Chocolate Thụy Sĩ, là bạn của bố tôi tặng, tổng cộng cũng có vài viên, tôi mang hết đến cho cậu, cậu thật sự không ăn sao?"

Hạ Nhạc nói: " Đặc biệt lấy cho tôi sao?"

Trì Lập Đông nói: " Đúng vậy."

Hạ Nhạc cười rộ lên, nói: " Thế đưa cho tôi một viên đi."

Trì Lập Đông: " Không sợ sâu răng sao?"

Hạ Nhạc: " Khi trở về tôi đánh răng thật kỹ là được rồi."

Trì Lập Đông cầm một viên ra, thấy tay Hạ Nhạc đã bị Coca chiếm trọn, liền bóc nó ra mới đưa vào miệng Hạ Nhạc.

Hạ Nhạc há mồm cắn một nửa.

Trì Lập Đông nói: " Ăn ngon không?"

Hạ Nhạc: " Không quá ngọt, có chút đắng."

Trì Lập Đông: " Không ngọt ư? Tôi cũng chưa nếm thử."

Hắn đem cho nửa viên chocolate còn lại vào miệng, nhanh chóng nói: " Khá ngọt mà."

Hạ Nhạc cười nói: " Ai cho anh ăn? Tôi đã cắn nó rồi đó."

Trì Lập Đông: " …… "

Dưới ánh đèn đường mờ ảo, cậu thật sự không nhìn rõ vẻ mặt của hắn, nhưng Hạ Nhạc có thể cảm giác được khoảnh khắc này hắn vô cùng ngượng ngùng cùng hoảng loạn. Điều này khiến Hạ Nhạc cảm thấy vô cùng ngọt ngào.

Ánh sáng phản chiếu trên dòng sông, ngôi sao dần rơi xuống trong lòng của Hạ Nhạc. 

Các bạn cùng lớp và mọi người xung quanh dần phát hiện ra những thay đổi ở Hạ Nhạc, biến hóa này không phải chỉ là bên người cậu có thêm một cái " đuôi " lớn, mà là cậu đột nhiên không thích chơi game nữa, The Legend of Mir gần max cấp lại đi tặng người ta. Hầu hết cậu đã tự động xin rút lui khỏi tất cả các câu lạc bộ, bao gồm cả câu lạc bộ anime và ván trượt, và có thêm một đống sách giáo khoa CFA trên bàn. 

Giống như một thiếu niên du hiệp uống rượu vào sớm mai, lại đột nhiên quyết định muốn thi cử công danh.

Sau vài lần bị mọi người chế giễu, Hạ Nhạc cũng đều trêu chọc họ lại, cậu có chút kiêu ngạo, hiện tại không có cách nào tâm tình cùng tri kỷ chia sẻ nội tâm của bản thân. Một ngày nào đó trong tương lai, cậu sẽ phải đối mặt với quy tắc thế tục và sự trừng phạt từ người đời, cậu hy vọng đến lúc đó, cậu có thể có đủ tự tin. Cậu trở nên tốt hơn vì tình yêu.

Cậu cảm thấy Trì Lập Đông cũng như vậy. 

Một ngày vào buổi trưa, họ đang đọc sách, viết bài luận văn trong thư viện. Bởi vì mệt rã rời, Hạ Nhạc tùy tiện tìm một quyển sách tới để thoải mái hơn, nam sinh ngồi ở đối diện đã nhận ra cuốn《 Zarathustra đã nói như thế  》trên tay và chủ động bắt chuyện với cậu một cách thích thú. Đối phương là tiến sĩ khoa Triết của trường, hiểu biết rất rộng, Hạ Nhạc lại là người nửa biết nửa không, tất cả  đều có đọc qua nhưng lại không chuyên sâu trong lĩnh vực nào cả, cậu cảm thấy vừa kính vừa sợ khi có thể cùng người thạo nghề thảo luận. Hai người từ Nietzsche nói về triết học Hy Lạp, lại nói tới Freud, tiện đà nhắc tới lý luận Freud ảnh hưởng tới Trương Ái Linh, rồi sau đó tự nhiên thảo luận đến vài vị văn nhân hiện đại Trung Quốc,  Cố Thành, Hải Tử, Vương Tiểu Ba,… Thẳng đến sau một giờ trưa người trong thư viện dần dần nhiều lên, vì không muốn ảnh hưởng đến người khác, bọn họ mới dừng lại.

Hạ Nhạc tiếp tục học CFA, Trì Lập Đông lại đem notebook ném ở một bên, đem Nietzsche mà Hạ Nhạc vừa rồi xem kia lấy qua.

Hạ Nhạc: " …… "

Trì Lập Đông: " …… "

Buổi tối khi chuẩn bị rời khỏi thư viện, hắn kéo kéo tay áo của Hạ Nhạc, nhỏ giọng hỏi: "Tôi nên đọc sách gì, thì mới có thể nói chuyện phiếm giống như vậy cùng với cậu cũng?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!