Chương 18: (Vô Đề)

Trì Lập Đông phải quay về Bắc Kinh thật sự có việc, hôm nay dù có thế nào thì cũng phải về, đặt vé máy bay lúc hơn mười giờ, bay từ sân bay Hồng Cao.

Hạ Nhạc cũng vội vàng tới công ty, công tác lâu như vậy, theo lý thuyết thì hôm qua vừa xuống đã phải tới rồi. Cậu làm việc ở một công ty ở Lục Gia Chủy, ngồi tuyến số 2 qua sông rồi lại đi bộ mấy bước là tới, rất thuận tiện.

Hai người cùng nhau xuống dưới tầng.

Thời gian cao điểm đi làm, trong thang máy có rất nhiều người, bọn họ bị chen, vai kề vai ở tận đằng sau.

Hạ Nhạc kéo ngón tay Trì Lập Đông.

Trì Lập Đông nhìn cậu.

Trên mặt cậu tràn đầy vẻ không muốn.

Trì Lập Đông bị cậu cảm hóa cầm lấy đầu ngón tay kia của cậu, cảm giác rất dịu dàng.

Hạ Nhạc lại rút ngón tay từ hổ khẩu của hắn ra một ít rồi lại cắm vào, nhanh chóng lặp lại mấy lần.

Nội tâm Trì Lập Đông sụp đổ.

Vẻ mặt Hạ Nhạc đắc ý.

Vừa ra ngoài ánh mặt trời chiếu khắp nơi. Xe riêng mà Trì Lập Đông đặt đã đang đợi hắn. Không khí trò đùa trong thang máy đã hóa thành hư không, không muốn xa cách thật sự tới rồi.

Trì Lập Đông luôn vụng về khi nói tạm biệt, do dự mà giơ tay vỗ vào vai Hạ Nhạc nói: "Anh đi trước đây."

Hạ Nhạc nói: "Đợi em nửa tháng, em bàn giao xong công việc ở đây sẽ trở về tìm anh."

Trì Lập Đông nói: "Được."

Hạ Nhạc một tay cầm cặp công sự, tay trống còn lại ôm hắn. Hắn cũng quay lại ôm lấy Hạ Nhạc. Cái ôm rất ngắn ngủi, người khác nhìn thì giống như cuộc chia tay của người bạn bè cũ.

Biểu tình của Hạ Nhạc có vẻ tốt nhưng đôi mắt lưu luyến nói: "Đi đi, đừng làm lỡ chuyến bay."

Trì Lập Đông lên xe, ấn cửa sổ xuống vẫy tay với cậu. Cậu đứng sững bất động chỉ cười.

Hạ cánh xuống Bắc Kinh, Trì Lập Đông tới công ty trước, tập trung giải quyết từng li từng tí chuyện tối qua, tới tận khi màn đêm buông xuống mới về nhà.

Hắn thường xuyên phải đi nơi khác, lần này không về nhà liên tiếp hai đêm, bà Trì còn tưởng rằng hắn có việc nên ra ngoài rồi, tùy ý hỏi: "Lần này đi đâu thế? Mua cái gì rồi?"

Trì Lập Đông không muốn giấu diếm bà mà nói thật: "Tới Thượng Hải, Hạ Nhạc, cậu ấy ở Thượng Hải."

Bà Trì trong chốc lát không nhớ ra Hạ Nhạc là ai hỏi: "Ai?"

Trì Lập Đông nói: "Tiểu Hạ đã từng tới nhà chúng ta đấy."

Mặt bà Trì lộ ra vẻ kinh ngạc lập tức đã nghĩ ra muốn hỏi cái gì, lại không biết hỏi như nào mới thích hợp, đi tới ấn con trai ngồi xuống, đôi mắt mong đợi hắn tự mình nói.

Trì Lập Đông có hơi ngại nói: "Nhà bọn họ di dân ra ngoài rồi, mấy năm nay cũng không có tin tức, lúc trước cậu ấy tới Bắc Kinh công tác mới gặp lại, cậu ấy cũng còn độc thân nên hai bọn con tái hợp."

Vẻ mặt bà Trì phức tạp, lẽ ra phải vui mừng khi con trai mình thoát khỏi kiếp độc thân, nhưng trong lòng ít nhiều vẫn không được tự nhiên, hỏi vài câu bây giờ Hạ Nhạc làm việc gì rồi nghẹn lại.

Trì Lập Đông chủ động nói rõ: "Một thời gian nữa cậu ấy sẽ về Bắc Kinh phát triển, đến lúc đó con sẽ dẫn cậu ấy về nhà, cậu ấy so với lúc nhỏ khá tốt, mẹ khẳng định sẽ thích cậu ấy thôi."

Bà Trì gật đầu nói: "Lúc nhỏ cậu ấy rất tốt, bố con cũng thích cậu ấy. Ôi chao."

Bà nhớ tới lúc ông Trì còn trên thế giới lại buồn bã. Trì Lập Đông an ủi bà một tiếng.

Chờ khi cảm xúc của bà hơi ổn định thì lại nói: "Mẹ Vương Tề hôm qua hỏi mẹ là bao giờ con có thời gian, muốn để con nói chuyện với bà ấy về việc gặp mặt cô gái kia. Mẹ nói con đi công tác rồi, gần đây khá bận, bà ấy cũng là người nhiệt tình, mẹ thật sự không tìm được lý do hợp lý để từ chối. Bây giờ con đã muốn đưa tiểu Hạ về nhà thì không bằng mẹ nói rõ, không để bà ấy lo lắng cho chuyện của con nữa."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!