Chương 47: Bữa Ăn Bất Ổn

Hạ Tử Hiên đột nhiên muốn quay xe đi khỏi nhà cho rồi.

Hồng Tỉ Tỉ này tới là không có gì tốt lành.

Nhưng mà, lỡ đưa cái mặt ra rồi bỏ chạy cũng không kịp.

Cô đành giả bộ cười trừ "Ủa thầy với mấy bạn đi đâu vậy ?".

Vừa nói xong cô nhìn thấy Ôn Nhược Hi đang từ trên mỉm cười nhìn mình.

Tâm cô liền nhãy lên một nhịp, cô ấy vừa tắm ra trên mặt tràn đầy collagen, tóc bung xõa tự nhiên, có một sự lôi cuốn kỳ lạ.

Còn chưa kịp tận hưởng không khí mát lành từ cô gái kia thì trước mặt đã xuất hiện một bóng dáng cao gáo, đại ca Long mắt long lanh lóng lánh nhìn cô, giám thị Hồng cũng đi tới.

"Tới coi em bệnh sao rồi, sẵn tiện coi cần giúp xin cấp cho nhà em sổ hộ nghèo không ?"

Rồi thầy quay lại nhìn nhìn nhà cô cười nói "Xem bộ hong cần rồi he".

Hạ Tử Hiên gãy gãy đầu.

Ông nội này vừa nhớ lâu lại còn thù dai, hèn chi ế tới giờ.

"Tuần sau em đi học lại rồi thầy, cám ơn thầy với mấy bạn nha ".

Ôn Nhược Hi không biết từ lúc nào đã đi xuống, cô mở cửa bên hong nhà đi qua sân nhà Hạ Tử Hiên, đi cạnh còn có nhỏ Thúy.

Lại dính lấy nữa.

"Mấy nay em ấy bị bệnh nên không đi học được, thầy đừng la nha !".

Ôn Nhược Hi nhẹ nhàng nói giúp, dù cô không biết cả tuần vừa rồi Hạ Tử Hiên đã đi đâu làm gì ở Sài Gòn.

Giám thị Hồng đời nào còn tâm trí mà lo trách phạt Hạ Tử Hiên.

Chỉ cần nhìn thấy Ôn Nhược Hi thì thầy đã quên mất mọi thứ xung quanh rồi.

"Không đâu, tôi không la em ấy đâu".

Giọng điệu còn nhèo nhẹo hơn con nhỏ Thúy, làm tất cả mọi người đều nổi da gà.

Ôn Nhược Hi cười cười, chân vô thức bước về phía Hạ Tử Hiên một bước.

Lúc này dì Điệp cũng bước ra, biết được gián thị Hồng là đồng nghiệp của Ôn Nhược Hi nên dì rất vui vẻ tiếp đón, liền mời mọi người qua nhà mình cùng ăn cơm chiều, thầy ấy mừng như lụm được vàng, nhanh chóng đồng ý.

Hạ Tử Hiên bất lực, cô và cậu nhỏ bị dì ba thúc giục về phòng tắm rồi qua phụ.

Còn mấy người kia đã đi theo dì Điệp về nhà dì ấy.

Cậu nhỏ đi bên cạnh cười cười với cô "Không ngờ con fdi học như đi khu nghỉ dưỡng vậy he, ăn ngủ chơi bời thoải mái".

"Ý cậu là cái ông thầy hắc ám kia đã họp phụ huynh tại nhà mình ".

Cậu nhỏ gật gật đầu "Ừm, họp rất cặn kẽ ".

Đột nhiên cô rất muốn chạy sang nhà bên cắn chết ông thầy nhiều chuyện kia.

"Sao cậu không gọi cho con ?!"

Dương Quá với vẻ mặt vô tội trả lời "Cậu về tới đã gặp bọn họ đứng trước cổng rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!