Chương 45: Đêm Đầu

Ôn Nhược Hi lại rơi vào tình huống khó xử.

Hai người bọn họ đều muốn lôi kéo cô ngủ bên phía mình.

Nhỏ Thúy lại dùng chiêu nhõng nhẽo "Chị Nhược Hi ngủ bên em nè".

"Nhược Hi ngủ bên đây nè"

Mỗi người ôm một cánh tay cô mà lắc.

"Không được, chị Nhược Hi phải ngủ bên em.

Chị chỉ ngủ ké ai cho chị dành".

Hạ Tử Hiên cười nhếch mép "Ủa vậy em hong ngủ ké hả.

Ai cho em dành".

Hai bên lôi lôi kéo kéo làm Ôn Nhược Hi mệt mỏi.

Cô dứt khoát giũ tay hai người ra "Đươc rồi.

Tôi nằm ở giữa".

Thế là đèn trong phòng đực tắt.

Cả ba leo lên giường nằm, một mãnh yên tĩnh.

Lúc này Hạ Tử Hiên mới dám nhăn mặt, cái con nhỏ Thúy này ăn cái giống gì mà sức mạnh vậy không biết.

Kéo cánh tay cô muốn sức ra, nếu là lúc mới bị dao đâm chắc là cô xỉu mất rồi.

Đang xoa xoa chỗ đau, thì chợt có một bàn tay ấm nóng chạm đến bàn tay cô.

Hơi thở quen thuộc tiến đến gần thì thầm "Đau ở đây hả ?".

"Ừm, đau một chút".

Cô cũng hạ giọng sợ con bé bên cạnh phá đám.

"Cho tôi xem"

"Tối hù , xem sao được"

Lúc này cổ áo rộng của cô cảm nhận có một bàn tay mềm mại chạm vào.

Bàn tay không biết vị trí chính xác của vết thương, nên cứ mò tới mò lui.

Lúc mò đến xương quai xanh của cô cả hai liền bất động.

Sau một lúc Hạ Tử Hiên liền nằm lấy bàn tay kia, từ từ di chuyển đến vết thương trên vai.

Ôn Nhược Hi cảm nhận miệng vết thương nhỏ hẹp, cũng không quá dài hay quá rộng.

Cô nhẹ thở phào, cũng may không lớn.

"Đau không ?"

"Hết rồi".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!