Về đến thành phố cũng chỉ mới 8h30 sáng.
Hai người vừa định đến sở cảnh sát thì nhận được cuộc gọi của đội trưởng Lâm Bá Nhạc.
Xảy ra vụ án thứ 4 phân xác.
Hiện trường là một ngôi nhà cấp 4 nằm trong một con hẻm nhỏ, tiếng gao hàng rồi rộn ràng của cáchàng quán của Sài Gòn là những âm thanh chỉ có ở Việt Nam mới có.
Nhưng đôi khi nó cũng khá ồn ào.
Bên ngoài tiếng còi xe cảnh sát cộng với tiếng bàn tán xung quanh làm không khí càng nhốn nháo.
Bên ngoài căn nhà đã được căn dây chắn không cho người vào.
Tiếng bàn tán của người dân càng nhộn nhạo [ Tôi nghe là có án mạng đó].
[Nhà này có ên con Mai sống hà]
[ Nhỏ này làm nghề gái, chết vậy rồi biết ai gϊếŧ]
[ Làm nghề này nguy hiểm chết mồ]
[ Dắt trai về như cơm bữa rồi biết thằng nào]
Hạ Tử Hiên nhíu mày, mấy bà thiếm này quá trời rãnh ruồi mà.
Sáng sớm hong lo đi chợ nấu cơm hay đi tập thể dục đi.
Ở đây nhiều chuyện, nhìn bề ngoài bàn tán chi không biết.
Cô và Trình Tiểu Bân nhìn nhau cười bất lực.
Sau đó mang thẻ tên đeo lên chuôi vào vòng dây ngăn cách.
Có một vài đồng nghiệp nhìn thấy liền làm động tác chào với hai người.
Bên trong căn nhà là rất khác so với tưởng tượng của họ.
Khác với sự hỗn độn thông thường của các hiện trường vụ án.
Nơi này khá gọn gàng, chỉ có điều một vũng máu to đùng nằm giũa nhà thật chói mắt cũng thật đáng sợ.
Mùi tanh của nó khiến hai người vừa vào cửa ngửi thấy liền mắc ói.
Hai người vội lấy tay che chặt mũi miệng.
Máu nhiều như vậy chắc là cỡ hai hay ba lít gì đó.
Đội trưởng Lâm Bá Nhạc th áyhai người thì đi đến hỏi "Sao em tới đây, xin nghĩ phép để đi điều tra án à ?"
"Về sớm quá không biết làm gì.
Nhân tiện xem vụ án này ra sao, nghe nó rùng rợn lắm"
Lâm Bá Nhạc cười ha hả "Cảnh sát nhân dân có được đội viên ưu tú như em quả là đáng mừng nha" "Em nghĩ có được đội trưởng như anh mới quý nha.
35 tuổi vẫn vì nhân dân phục vụ mà không chịu c óngười yêu"
Lâm Bá Nhạc liếc cô đầy oán trách.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!