Chương 28: Chụp Ảnh Chung

Năm tây tháng chín hàng năm là ngày khai giảng tất cả các bật học của nước chúng ta.

Cho nên hôm nay trường học nơi Ôn Nhược Hi công tác cũng cực kỳ náo nhiệt, gần 2500 em học sinh cùng tựu trường.

Hôm nay toàn thể giáo viên và học sinh nữ đều hải mặc áo dài, Ôn Nhược Hi mặc lên áo dài đồng phục của trường, tà áo dài màu hồng nhạt trên đó thêu ẩn một bông hoa sen cubgx màu hồng, quần sài ống rộng màu hồng lợt.

Một sự kết hợp đầy nữ tính, mềm mại.

Nữ sinh là áo dài trắng quần trắng truyền thống.

Hạ Tử Hiên đã rất lâu không măc lại áo dài, cô ngơ ngẩn nhìn cô gái tràn đầy sức sống thanh xuân trong gương, thật không nhận ra đó là mình.

Cô cũng mang một đôi giày cao gót 5 phân màu đen tôn thêm chút dáng người.

Cậu nhỏ và dì ba không khỏi tự hào, cháu gái của bọ họ thật sự quá xinh đẹp.

Hèn chi cậu cháu rễ kia lại mê mẩn nhiều năm như vậy, thế cho nên, cậu nhỏ đặt biệt đi làm sớm để chở cháu gái yêu đi tựu trường, làm Hạ Tử Hiên được sủng ái mà hoảng sợ.

Lúc hai cậu cháu bước ra tới cổng, liền thấy cổng nhà bên bước ra một cô gái, tà áo dài thước tha tung bay trong gió, tóc dài màu nâu đỏ được thả sau lưng, không trang điểm chỉ đánh mỗi son, da mặt vốn trắng như bông bưởi rồi.

Ôn Nhược Hi bị hai cậu cháu nhà nọ nhìn chằm chằm miếng có mở lớn ra, cảm thấy toàn thân cứng đơ không thoải mái.

Cô lên xe không để ý ánh mắt như mèo thấy mỡ kia, một mạch đi tới trường.

Dì ba đi tới liền vỗ lên mặt họ 2 cái "Ngậm mồm lại, nước miếng chãy lộp độp rồi kìa hai đứa này"

Thử dùng tay lau lau dưới cầm, có giọt nào đâu.

Dì ba nói lố không hà.

Ôn Nhược Hi đẹp quá trời quá đất, gái thẳng như cô nhìn còn thèm nhỏ giải.

Tới cổng trường cậu nhỏ nhìn cô rồi dặn dò "Ráng học ngoan nghe con gái".

"U là trời, ai nhập cậu hả ?"

Cậu nhỏ của ha hả "Nhập cái đầu con, lâu lâu nói chuyện tình cảm chút cũng hong được, mau vô học đi"

"Cậu nhanh đi làm đi"

Cô sao mà không biết là cậu đang muốn bù đắp cho mình, năm 4 tuổi là cô đã mất đi ba mẹ, mọi sự ấm áp, quan tâm đều được nhận từ dì ba và cậu nhỏ.

Nhưng mà nhìn người cậu lớn lên cùng mình từ nhỏ, chỉ lớn hơn mình 4 tuổi lại nói chuyện với giọng người lớn như vậy, cô thiệc hong quen, hơn nữa cô đã 26 tuổi rồi không còn là con nít nữa.

Bước vào sân trường là một khoảng không gian tràn ngập một màu trắng chơi lóa.

Hơn 2500 học sinh thì có 1200 học sinh nữ, còn hơn 1300 học sinh nam vẫn là áo sơ mi trắng.

Nhìn mà ngộp thở quá.

Trên mặt tụi nhỏ tràn đầy nụ cười, đâu đâu cũng thấy hơi thở thanh xuân.

Howizzz còn cô thì già rồi, tới trường này làm nhiệm vụ độ già càng rõ ràng.

"Ê Hiên, nay đẹp quá mạy ".

Hứa Tiên với Mọt sách đi đến cười với cô, nụ cười của những chàng trai đầy nắng cũng vô tình lây nhiễm khiến khóe môi cô cong lên "Khai giảng mà, làm đẹp chút coi có thằng nào mù mắt thích tao hong ?"

"Bạn đẹp vậy chắc có khối thằng thích á".

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!