Chương 16: Hôn Nhẹ

Mới đó Hạ Tử Hiên đã vào học được một tuần, cô cũng đã dần thích ứng hoàn cảnh.

Hôm nay là ngày cuối tuần cô rất thảnh thơi, trên bàn là lý cà phê đá thơm phức, cô đang nằm trên ghế thong thả chơi game.

Dương Quá từ trên lầu đi xuống cười cười hỏi "Cuối tuần hong đi chơi hả ? ".

"Không hứng thú ".

Dương Quá cũng cầm trên tay ly cà phê nhàn nhà xem ti vi "Học sinh gì mà không thấy học bài vậy ? "

Hạ Tử Hiên tay vẫn cầm điện thoại mắt liếc nhìn cậu một cái "Vậy cậu có thấy đứa học sinh lưu bang nào mà cầm cuốn sách lên học bài hong ? Hơn nữa hiếm khi có một nhiệm vụ nào nhàn nhã như vậy, con phải tận hưởng nha !!! ".

"Nhắc mới nhớ, nay sao không thấy chị ba đập cửa gọi dậy, mà sáng giờ cũng không thấy chỉ đâu ? Con biết hong ?".

Hạ Tử Hiên buông điện thoại nhìn sang " Cậu còn thức sớm hơn con đó, cậu hong biết sao con biết được".

Sáng nay khi cô thức dậy nhìn đồng hồ trên tường thì giật mình, bình thường 6h sáng cửa phòng cô như sắp sập tới nơi, mà bây giờ cô mở mắt đã là 8 giờ sáng.

Rất hiếm khi dì ba cho cô ôm ấp yêu thương cái giường lâu đến vậy.

"Mà sao cậu hong gọi dì, thời buổi này rồi không lẽ muốn tìm một người lại còn đợi đánh thư tín hay phi cáp truyền thư hả "

Dướng Quá khinh bỉ nhìn cô, không nói thêm gì đi ra ghế đá trước nhà ngồi uống cà phê.

Hạ Tử Hiên cũng đi theo, nằm sáng giờ có chút chán rồi.

Cô vừa ló mặt ra đã gặp nhóc Thương, nó đợi chị Hiên từ sáng đến giờ.

Trò chơi Free Fire của nó từ khi có đồng đội là chỉ thì lên hạng hẳn.

Chị Hiên bắn súng đúng là đỉnh của đỉnh, chứ không chơi gà như cậu nhỏ.

"Chị Hiên, em đợ ichị thức sáng giờ luôn á.

Vô trận nè chị ".

Hạ Tử Hiên hai mắt sáng rực, cô đang nằm vùng nên không tiếp xúc với tội phạm, cũng không có cơ hội dùng súng.

Trò chơi này giúp cô đỡ nhớ nghề.

Mấy em trong trò chơi toàn là tay mơ, làm cô dễ dàng chiến thắng.

"Vô nè "

Thế là cảnh sát Hạ hăng hái vào trận chiến cùng cậu nhóc nhỏ hơn mình một con giáp.

Hai ben giao chiến, ngưới ta lui người sống ta chết.

Âm thanh vang dội khắp khu xóm, một lớn một nhỏ nhưng bây giờ như hai đứa trẻ ngang hàng.

"Thương chạy bên này, chạy bên đó địch bắn chết bây giờ "

"Chị Hiên qua cứu em, tụi nó sắp bắn em chết rồi nè"

"Chị Hiên nhanh nhanh"

"Từ từ đang lội qua sông, ai kêu chạy xa quá chi"

"Chết nó bán em rồi nè, A______.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!