Chương 14: Vô Ý Sờ

Mặc dù vậy nhưng Hạ Tử Hiên vẫn chưa nói cho Hứa Tiên biết Ôn Nhược Hi là hàng xóm sát vách nhà mình.

Cô giáo xinh đẹp lạnh lùng này cô chỉ mới gặp 2 lần, cơ hội nói chuyện còn chưa có.

Mà xem ra hình như cậu nhỏ rất thích cổ.

Điện thoại lại lần nữa vang lên, nhìn xem người gọi là Phan Đình Khải, cô mới chợt nhớ ra là mình còn có một bạn trai lâu năm, suốt một tuần nay cô không có liên lạc với anh ấy.

Cầm điện thoại lên nói với hai người bên cạnh mình ra ngoài nghe điện thoại.

Vừa bắt máy đã nghe giọng thăm hỏi ân cần của anh ta.

"Hiên em đang gì vậy ? "

Vẫn là một chữ Hiên nhưng nghe thấy đỡ chói tay hơn thằng Hứa Hiên kêu mình.

Cô cũng cười đáp "Em đang cùng cậu nhỏ đi uống nước".

"Vậy hả, anh tưởng em bận"

Nghe giọng nói có chút giận hờn, trong lòng có chút ái nái với người con trai này, Hạ Tử Hiên cũng nhẹ giọng "Em xin lỗi, cả tuần nay em thật sự bận thật.

Hôm nay đi cùng cậu cũng là xem xét tình hình thôi".

Hạ Tử Hiên chỉ nói với anh ấy là mình nhận nhiệm vụ ở quê, gần với nhà dì ba và cậu nhỏ.

Vì bảo mật kể cả người yêu cô cũng không thể tiết lộ hành tung.

Phan Đình Khải hết sức try kỷ, anh biết ngay từ đầu khi anh yêu thương và chọn ở bên cô thì nhất định phải chịu thiệt thòi, nhưng anh không sao cả.

Chẳng phải đã chịu hơn 8 năm rồi sao.

Còn về phần tiểu thư Ôn Nhược Hi, một mỹ nhân lạnh lùng khó tiếp cận.

Anh nhắn tin 10 tin thì cô ta mới trả lời 1 tin, hơn nữa còn rất ngắn gọn, xa cách.

Xem ra muốn chinh phục sợ phải tốn rất nhiều thời gian và tinh lực.

"Không sao, anh chỉ là rất nhớ em thôi".

Không hiểu sao nghe được câu này Hạ Tử Hiên cũng không vui vẻ hay cảm động, mà chỉ là cảm giác khó chịu lẫn có lỗi.

"Đình Khải, khi về em sẽ bù đắp cho anh.

Hiện tại có có việc rồi.

Sẽ gọi lại cho anh sau nha ! ".

Phan Đình Khải còn chưa kịp trả lời bên này Hạ Tử Hiên đã cúp máy.

Cô sợ, sợ phải nghe giọng điệu ủ rũ hay cảm thông của anh.

Nó chỉ làm cô càng tăng thêm ý nghĩ muốn trả tự do cho cả hai mà thôi.

Ôn Nhược Hi cũng nhận được cuộc gọi từ Phan Đình Khải, cô mượn cớ nghe điện thoại ra ngoài hít thở không khí.

Ra bên ngoài cô cũng không bắt máy anh ta, chỉ để nó reo lên từng hồi chuông.

Hạ Tử Hiên vừa xoay người đình vào cửa đã chạm mặt Ôn Nhược Hi, nhìn thấy điện thoại trên tay cô ấy cứ reo nhưng lại không nghe máy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!