Chương 19: Nằm Vùng Ma Giới – Năm Thứ Ba

"Tiết Kim Quỳnh, tắm nước lan, Chi Chi không chào đón ta sao?" ◎

Đô Diêu Chi và Lan Đình Yếm dừng chân tại khách đi3m tốt nhất ở Lạc Đô. Về hiệu quả cách âm, nơi này tốt hơn hẳn so với Trân Trân Gia Khách Đi3m ở Tinh Lam Thành.

Vào ngày lễ Kim Quỳnh, khách đi3m đã chuẩn bị sẵn từng nồi nước ấm, khiến cả nơi tràn ngập hương phong lan dịu nhẹ.

Theo phong tục, nếu muốn đón Tết thì phải thực hiện đầy đủ các nghi lễ. Vì thế, Đô Diêu Chi cũng làm như các vị khách khác, gọi nước ấm và đặt những cánh hoa phong lan mua từ chợ hôm trước vào chậu tắm.

Khi Đô Diêu Chi bận rộn chuẩn bị, Lan Đình Yếm chỉ lặng lẽ ngồi một bên quan sát.

Liếc nhìn hắn một cái, nàng vẫn tiếp tục công việc, nhưng cũng kéo bình phong lại để che chắn chậu tắm.

Nàng đoán rằng Lan Đình Yếm không mấy hứng thú với những phong tục lễ hội như thế này. Dù đã có vô số lần tiếp xúc thân mật với hắn trong những năm qua, nhưng nàng vẫn chưa thể thản nhiên tắm trước mặt hắn như không có chuyện gì.

Hơi nước ấm dần dần bốc lên…

Đô Diêu Chi vừa cởi hết y phục thì chợt phát hiện một cái xúc tu len lỏi vào, khẽ đáp xuống mép chậu tắm.

......

Nàng hạ giọng cảnh cáo: Đi ra ngoài!

Xúc tu vẫn bất động.

Thôi kệ.

Dù sao trên đó cũng không có mắt.

Đô Diêu Chi chậm rãi bước vào chậu tắm, cả người chìm xuống làn nước ấm. Những cánh phong lan xanh mướt trôi lững lờ trên mặt nước, tỏa ra mùi hương thanh nhã dịu dàng.

Nàng không định ngâm mình quá lâu.

Tựa lưng vào thành chậu, Đô Diêu Chi ngửa đầu nhìn lên trần nhà của khách đi3m. Hơi nước ấm áp làm mỗi tấc da thịt và gân cốt trên cơ thể nàng dần thả lỏng, nhưng tinh thần nàng vẫn có một cảm giác căng thẳng khó tả.

Nàng không nhớ rõ trong nguyên tác, nam nữ chính phải mất bao lâu mới có thể đi đến kết cục tiêu diệt hoàn toàn Ma Giới. Nhưng theo logic của tiểu thuyết... thời gian hẳn là sẽ không quá dài.

Trong truyện, nhân vật chính tu luyện ba tháng bằng người khác ba năm, ba năm thì vượt xa 300 năm. Người bình thường mất ba năm để nhập môn, nhưng nhân vật chính chỉ cần ba năm đã đủ để thành thần.

Vậy nên... việc Vân Hoài Thanh chủ động gửi tin nhắn hẹn gặp nàng lần này, chắc chắn là có một hành động lớn sắp diễn ra.

Nhưng mà… có gì đó không đúng lắm.

Mặc dù đã trôi qua gần ba năm, nhưng trong ấn tượng của Đô Diêu Chi, những tình tiết quan trọng trong nguyên tác dường như vẫn chưa xuất hiện.

Cũng có thể là nàng không chắc chắn lắm.

Dù gì thì nàng cũng không biết trong suốt những năm qua, nam chính và nữ chính đã làm những gì.

Điều duy nhất nàng biết là bản thân đã dành phần lớn thời gian thu thập thông tin về Ma Giới và Ma Quân, còn lại thì hầu như đều ở bên cạnh Lan Đình Yếm..... Đúng vậy, nói ra thì hơi ngượng ngùng, nhưng ở bên cạnh có lẽ là từ chính xác nhất. Hơn nữa, dường như chưa từng có khoảnh khắc nào mà bọn họ không ở bên nhau...

Không biết nghĩ đến điều gì, mặt Đô Diêu Chi bỗng hơi nóng lên. Nàng đưa tay lên xoa nhẹ hai má đã phiếm hồng.

Hít sâu một hơi, nàng dần thả lỏng cơ thể và chìm sâu xuống làn nước.

Bất chợt, nàng nhớ đến một mùa hè năm nào, khi cùng nhóm bạn thân đến khu vui chơi dưới nước vừa khai trương. Cả bọn thi nín thở trong bể bơi, sau đó còn nghịch nước, chơi đùa đến mức còn điên hơn cả lũ trẻ con.

Giờ nghĩ lại, những ký ức ấy... cứ như thuộc về một kiếp trước vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!