Chương 3: (Vô Đề)

Các khách mời bên cạnh đều hiểu ý, bắt đầu trêu chọc Cố Bùi Xuyên sắp có tin vui.

Tôi đứng sau màn hình quan sát, nhìn cặp đôi đứng cùng nhau trong ống kính.

Trai xinh gái đẹp quả thực là một cảnh đẹp không thể phủ nhận.

Nhưng vẫn không thể nào bỏ qua cảm giác chua xót trong lòng.

Lúc này, ánh mắt của Cố Bùi Xuyên đột nhiên nhìn trực diện vào tôi.

Ánh mắt nóng bỏng, trực tiếp, không che giấu gì.

Vô tình bắt gặp ánh mắt ấy, tôi bị ánh nhìn đầy xâm lược của anh làm hoảng sợ, vội vàng cúi đầu tránh đi.

2

Các khách mời đã có mặt đầy đủ, đạo diễn bắt đầu hướng dẫn quy trình chương trình.

Địa điểm quay hình tập đầu tiên được chọn ở một ngôi làng nhỏ chưa qua khai thác thương mại.

Nhiệm vụ đầu tiên của chương trình là các khách mời phải tham gia trò chơi để quyết định căn nhà mà họ sẽ ở trong suốt một tháng quay phim.

Đạo diễn rất hiểu cách tạo hiệu quả cho chương trình, sáu khách mời được chia thành ba cặp.

Tống Nghiên đến muộn, tự động xếp chung đội với Cố Bùi Xuyên.

Nội dung của trò chơi là một khách mời sẽ cõng khách mời còn lại, chạy về đích cách vạch xuất phát 100 mét.

Cố Bùi Xuyên nghe xong quy tắc trò chơi thì nhíu mày, trong khi Tống Nghiên đứng cạnh anh, mặt đỏ ửng vì ngượng ngùng.

"Đạo diễn, Tống Nghiên mặc váy không tiện, tôi sẽ bế cô ấy." Cố Bùi Xuyên ngập ngừng một lúc rồi đề nghị.

Đạo diễn không có ý kiến gì về việc này.

Cố Bùi Xuyên bế Tống Nghiên lao thẳng về đích, trong khi hai nhóm còn lại gồm hai nữ diễn viên mới và nhóm rapper rõ ràng đã bị tụt lại phía sau.

Kết quả là nhóm Cố Bùi Xuyên về nhất, nhóm rapper về nhì, nhóm diễn viên mới về ba.

"Hibro, thôi các bạn chọn trước đi, nhường phái nữ." Chu Trạch, rapper, nhường quyền chọn cho hai cô gái trong nhóm ba, rồi anh ta ngẩng đầu nhìn Cố Bùi Xuyên nhướn mày.

Cố Bùi Xuyên không thèm nhìn anh ta, thẳng thừng yêu cầu đạo diễn.

"Tôi muốn căn phòng đơn này, tôi không thích ở chung với người khác."

"Nhưng căn phòng này cửa sổ lại dán báo, anh trai. Bây giờ đang là mùa đông, ban đêm sẽ rất lạnh." Chu Trạch cũng không bận tâm bị bỏ qua, lại chen vào nói.

Cố Bùi Xuyên liếc nhìn Chu Trạch một cái, rồi im lặng tiếp tục bước đi.

"Bùi Xuyên, vậy còn em thì sao?" Tống Nghiên không cam tâm để mất cơ hội ở cùng Cố Bùi Xuyên vào ban đêm, nhìn anh đầy vẻ tủi thân, hỏi.

Cố Bùi Xuyên không nhìn cô ta, kéo vali đi ra ngoài:

"Những căn phòng còn lại cô tự chọn đi. Nếu cô sợ lạnh, chọn căn nào ấm áp hơn."

"Còn phòng của tôi thì ít tới thôi, lạnh lắm."

Nói xong, anh đã đi xa hơn mười mét.

Tống Nghiên đứng lại, tức giận giậm chân một cái rồi chọn một căn phòng ấm áp hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!