(Sr để mn chờ lâu, từ giờ mình sẽ mỗi ngày ra một chương cho hết luôn nha. Love U =))))
Khoảnh khắc bước ra khỏi khuôn viên trường học, cảm giác mọi thứ dường như tất cả đã qua, cũng cảm thấy thực nhẹ nhàng.
Những tiếc nuối bao nhiêu năm cầu mà không được của Hứa Tri Lục, thời khắc này liền tan biến không còn chút gì nữa. Cô không biết phải hình dung như thế nào, chỉ cảm thấy khi bước chân ra ngoài cô đã không còn muốn chấp nhất bất kỳ chuyện gì, bất kỳ người nào nữa.
Hai người ra tới ngoài cổng liền nhìn thấy Thẩm Mạn cùng Thẩm Quang Viễn đang đợi.
"Có mệt không?" Thẩm Mạn nhìn về phía Hứa Tri Lục: "Về nhà thôi"
Thẩm Tư Diên nâng mắt: "Mẹ, sao mẹ không hỏi con có mệt không vậy?"
Thẩm Mạn liếc hắn: "Nhìn dáng vẻ của con là biết không có vẻ gì mệt hết"
Thẩm Tư Diên "........" Không phải chứ? Dáng vẻ của hắn thì như nào?
Thẩm Mạn kéo tay Hứa Tri Lục đi về phía trước, nhẹ giọng nói: "Về nhà thì nghỉ ngơi cho tốt, buổi tối còn phải tham dự tiệc liên hoan tốt nghiệp đúng không?"
Hứa Tri Lục gật đầu: "Vâng, bạn học cùng lớp đều tham dự ạ"
Thẩm Mạn quay đầu nhìn Thẩm Tư Diên: "Nhớ chăm sóc Tri Lục, nếu xảy ra chuyện gì, xem mẹ trị con thế nào"
Thẩm Tư Diên gật đầu.
Sau khi lên xe, Thẩm Mạn không quên dặn dò lại một lượt.
"Buổi tối đừng uống nhiều rượu quá" Bà nhìn Thẩm Tư Diên: "Con mà uống nhiều thì không có ai chăm sóc Tri Lục cả, biết chưa?"
Thẩm Tư Diên nghe xong, cảm thấy Hứa Tri Lục mới là con của bà. Hắn gật đầu, có chút không nhẫn nại: "Mẹ à, không cần mẹ dặn, bọn con đều hiểu mà."
Hứa Tri Lục rất mệt, cô cực kỳ buồn ngủ nên thực sự muốn bỏ mặc tất cả mà ngủ một giấc.
Về tới cửa nhà, Thẩm Tư Diên nhìn cô: "Muốn tôi vào nhà cùng không?"
"Không cần đâu" Hứa Tri Lục lạnh nhạt trả lời: "Tôi vào trước đây"
Thẩm Tư Diên 'ừ' một tiếng, đứng im. Sau khi nhìn thấy Hứa Tri Lục vào nhà hắn mới xoay người trở về.Khi Hứa Tri Lục bước vào, trong nhà một mảnh yên tĩnh, không có một ai ở nhà hết.
Hứa Tri Giai vẫn đang trong bệnh viện vì tai nạn, Hứa mẹ vẫn như cũ ở bên cạnh chăm sóc, cô ta lúc thanh tỉnh lúc không vì vậy bà ta vẫn chưa thể rời khỏi..
Hứa Tri Lục đối với chuyện này cũng chẳng muốn nghĩ gì, hết thảy do cô ta tự làm tự chịu, cô sẽ không đồng tình nhưng không đến mức cười trên nỗi đau khổ của người khác.
Cô trực tiếp trở về phòng.
Trong phòng rất sạch sẽ, y nguyên từ lúc sáng ra ngoài. Hứa Tri Lục suy nghĩ chốc lát, dự định thu dọn đồ đạc. Đồ của cô không tính là nhiều, vẻn vẹn nhét đầy hai cái vali, còn những thứ khác cô cũng không quá để ý.
Hứa Tri Lục đi tới bàn học nhìn thấy một phần văn kiện đặt trên bàn. Cô nhìn vài giây rồi cầm lên xem. Sau khi mở ra, bên trong là hợp đồng mua nhà. Ngây người trong phút chốc, cô nhìn phần tên, vị trí ngay giữa trung tâm, không lệch chút nào. Phòng không quá lớn nhưng không nhỏ gồm có ba phòng nhỏ và hai gian.
Hứa Tri Lục xem xong, bên kia liền gọi điện thoại tới.
"Alo" Cô ngữ khí lãnh đạm.
"Nhìn thấy tài liệu trong phòng chưa?"
"Rồi" Hứa Tri Lục mím môi: "Cảm ơn"
Hứa cha đáp một tiếng: "Vốn dĩ là nên đưa tận tay cho con, phòng cũng đã sửa sang ổn thỏa, lúc nào cũng có thể vào ở ngay được." Ông dừng một chút lại nói: "Sổ hộ khẩu khi nào con cần, bố kêu trợ lý đưa cho."
Hứa Tri Lục nghĩ nghĩ: "Mai đi" Cô nói: "Giải quyết nhanh một chút sẽ thích hợp hơn"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!