Chương 8: (Vô Đề)

Khỏi nói cũng biết người đó là ai ..

Trung Kiên nở nụ cười tươi tiêu chuẩn , khuôn mặt hoàn mỹ góc cạnh tựa như bừng sáng vì nụ cười đáng ghét đó . Anh ta dường như vừa đi tập thể dục về , chiếc áo thể thao ướt đẫm mồ hôi bị vắt trên vai , cơ bụng cơ ngực săn chắc lồ lộ ra bên ngoài như muốn đập thẳng vào cái mặt mỡ của tôi vậy .

"Sao thế , chảy nước miếng kìa!" Trung Kiên hốt hoảng nhắc nhở làm tôi đưa tay lên miệng theo thói quen . Vừa đưa lên một cái anh ta đã cười phá ra , má , mình đúng là bị trai đẹp làm tàn não rồi ! 

Tin người vãi cả các thứ !

Chảy nước miếng cái gì? Ý anh là tôi thèm thuồng thân thể hoàn mỹ của anh chứ gì? ĐỒ HOANG TƯỞNG !! HOANG TƯỞNG NẶNG KHÔNG THỂ CHỮA NỔI !!!

"Haha , để tôi đoán nhé!" Anh ta đến gần , tỳ tay vào cửa tạo ra một bức tranh quái dị ở hành lang .

Bức tranh ấy có nội dung thế này : Dưới ánh nắng ban mai lấp lánh ,  hành lang dài thật dài vô cùng xa hoa đẹp đẽ với thảm trải lông trắng , những gốc cây cảnh tuyệt đẹp và vài bức tranh treo tường to lớn ... Một anh chàng đẹp trai , hoàn mỹ cực kì đang ép sát một cô gái béo tròn trùng trục , béo tựa lu nước , béo như người béo nhất hành tinh ...

"Không phải là em học được cách dậy sớm .. " Anh ta nheo mắt , cười gian tà nói tiếp "Mà là đêm qua trằn trọc vì nhớ đến thân hình bốc lửa của tôi!"

"Anh .. "

"Hư quá , đã dặn rồi mà không nghe lời gì cả !" Anh ta xua tay không để tôi giải thích , má ơi , sao cái người này mặt dày quá vậy?

Tưởng đẹp trai rồi thì không cần dùng đến skin chai mặt chứ .. Ngờ đâu cái người này vừa đẹp trai lại vừa chai mặt ! Thế mà sao vẫn phải làm nam phụ nhỉ ? Đúng là tiểu thuyết có khác .. tác giả tư duy không giống người thường , chúng ta không thể đoán được !

"Ảo tưởng sức mạnh nó vừa thôi!" Tôi hừ mũi , khinh thường quay mặt về hướng khác tỏ ý không thèm để ý đến anh ta .

Người này cũng rất phối hợp , thấy tôi như vậy thì lùi xa khỏi cái cửa , vắt áo lên vai rồi phởn phơ bước tiếp . Trước khi đi khuất còn bỏ lại một câu gọi đòn lever max : "Nói đúng tim đen nên tức đây mà ! Em trẻ con , anh không chấp!!"

OMG !!

Não anh ta có vấn đề hay sao vậy??

Thế giới này thật đáng sợ , ai đó hãy trả phi thuyền cho tôi về ề ề !!!

...

Có vài việc sáng sớm đã làm tôi bận lòng không thôi...

Đầu tiên không nói cũng hiểu , đó là vấn đề về trai đẹp kiêm nam phụ Trung Kiên. Anh ta không hiểu ăn nhầm cái gì , chọn phòng ngay cạnh phòng tôi!!

Còn nghĩ với cái nhà rộng quá thể đáng thế này thì sẽ không phải ngày ngày đụng mặt với anh ta . Ai dè ghét của nào trời trao của ấy , không muốn cái sáng sớm vừa mở cửa đã đụng mặt ngay!

Kiểu này ngày hôm nay của tôi thế nào cũng gặp chuyện đen đủi cho xem ..

Nhưng mà .. Trung Kiên đó hình như cũng có quan tâm đến Tịnh Nhi này .. Cái cách anh ta hỏi "em học được thói quen dậy sớm từ bao giờ?" ấy .. Thể như hai người vô cùng quen thuộc , vô cùng thân thiết . Đến nỗi những thói quen nhỏ nhặt của nhau cũng nhớ vô cùng rõ!

Chết thật!

Nói chuyện với người bị ảo tưởng có 5s mà đã lây nhiễm rồi!

Lý nào nam phụ có khả năng lăn giường với nữ chính như anh ta lại để ý đến nữ phụ như Tịnh Nhi này??

Xem kìa , không phải giữa truyện , lúc biết mình lỡ mất tờ rinh với Tịnh Nhi còn chê cô bẩn , đá cô ấy một phát đến mức máu chảy đầu rơi sao?

Hừ , vậy cũng dám mang tiếng bạn tốt của anh trai , thường xuyên đến nhà chơi và coi Tịnh Nhi như em gái!

Gạt bỏ mấy cái suy nghĩ đau đầu ấy sang bên cạnh , tôi thò mặt xuống bếp dưới sự ngạc nhiên của những người có mặt trong bếp bây giờ . Trong lòng không nhịn được mà nhủ thầm : trai đẹp khỏi bận tâm , thứ làm mình xao xuyến giờ là đồ ăn ngon kia kìa!!

"Cô chủ??" Đầu bếp và mấy người khác đang chuẩn bị đồ ăn đều đồng loạt nhìn tôi , mắt như thể sắp rơi ra ngoài.

Đừng nhìn nữa ! Tôi sắp đói chết rồi đây này!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!