Chương 6: (Vô Đề)

Bữa ăn kéo dài lê thê làm tôi uể oải không chịu nổi .

Lấy cớ mệt mỏi tôi đứng dậy xin phép về phòng trước, không hiểu sao tất cả bọn họ đều nhìn tôi như thể yêu quái .

Có gì lạ sao??

Vì giả làm Tịnh Nhi mà tôi đã cố hết sức ăn rồi đấy! Phải phải, tuyệt đối là do tôi nhập vai Tịnh Nhi chứ không phải vì thức ăn quá ngon mà tôi ăn nhiều thế đâu!

Ực .. Nói ra .. mất mặt quá . Dù sao làm người nghèo hai mấy năm rồi , làm sao một phát có luôn được khí chất hay phong thái gì gì đó của nhà giàu ..

Ấy kìa , nhắc mới nhớ , tôi 24, Tịnh Nhi này mới 15!! Hahaha lãi quá rồi! Lãi gần chục tuổi luôn kìa!!!

Nhưng sao không có cảm giác thành tựu mấy nhỉ , chắc tại gương mặt bạn Tịnh Nhi này lai tây nên trưởng thành trước tuổi . Đã vậy vóc dáng còn không đẹp nên nhìn càng già hơn , kiểu như quá 20 từ lâu rồi ý ..

"Em về phòng luôn sao?" Tuấn Anh liếc qua Đạt một cái , anh ta hiển nhiên không thèm để ý đến tôi , vẫn vừa ăn vừa liếc mắt đưa tình với Ngọc Nhi xinh đẹp "Mệt hả?"

Đúng!

Tốt nhất đừng bao giờ để ý đến tôi!

Đàn bà đẹp có gai , đàn ông đẹp chẳng lẽ không có?

Anh chàng Đạt này là kẻ biến thái chính hiệu! Anh ta lăn lộn xã hội từ nhỏ , trong lòng lại có tâm ma vì mẹ ngoại tình nên rất coi khinh phụ nữ . Xem , mỗi lần anh ta và nữ chính lăn giường là đủ kiểu hành hạ nhé!

Tôi tuyệt đối không muốn dính vào tầm mắt anh ta đâu!

Và cách tốt nhất là cứ béo và xấu thế này , vốn Đạt ghét Tịnh Nhi chính là vì ngoại hình của cô nàng mà lại ..

"À .. "

"Hay giận vì câu đùa khi nãy của tôi??" Trung Kiên cười ý nhị. Đôi mắt ranh ma nhìn qua tôi một lượt làm tôi nổi da gà.

Cười cười cái gì?

Đúng là đồ nam phụ không biết xấu hổ, chính vì cái bản mặt đó nên anh mới vĩnh viễn phải làm nam phụ đấy biết chưa??

Hừ, theo kịch bản thì tôi đây phải lên giường cùng với anh ta?

Đùa à? Có cho thêm tiền chị cũng chẳng thèm đi con đường kịch bản ngu ngốc ấy đâu!!

Tính mà xem , trao thân ngàn vàng cho kẻ mà mình không yêu còn bị nghi ngờ là lợi dụng anh ta. Đã thế còn bị tẩn , bị quay clip , rồi bị đá ra khỏi nhà .. Thảm như thế còn không phải nhờ anh ta một phần??

Cũng may , Ngọc Nhi gặp nam phụ này lần đầu là khi câu chuyện mới được một vài chương , còn chưa có biến động gì lớn . Nam nữ chính cũng chỉ mới thả thính nhau chứ chưa bên nào cắn câu bên nào.

Chẹp, Ngọc Nhi bé cưng , chị sẽ không xem vào việc của cưng nữa, hi vọng cưng cũng như vậy không động đến chị. Chúng ta cứ việc hưởng hạnh phúc của mình trong thế giới này thôi ..

Nhưng có điều , theo hiểu biết của tôi về nhân vật nữ chính tâm cơ , gặp mạnh cúi đầu gặp yếu bắt nạt này .. thì chắc là cô nàng sẽ chẳng tha cho cái bao cát

-mỡ Tịnh Nhi tôi đâu!

...

Tôi mất hơn nửa tiếng đồng hồ để tìm căn phòng của mình trên tầng hai. Đó là căn phòng ở lưng chừng nên chẳng biết thế nào mà đoán biết , kiểu này lần sau thế nào cũng lại đi nhầm. Có lẽ phải viết cái bảng tên thật lớn gắn ngoài cửa phòng cho đỡ nhầm mất!

Chuẩn đấy!

Kế sách hay thế mà tôi cũng nghĩ ra nữa!!

Nằm dài trên chiếc giường công chúa to lớn và xinh đẹp , chùm đèn trần vĩ đại treo lơ lửng trên đầu vẫn làm tôi có ảo giác mình có thể tử nạn vì nó bất cứ lúc nào .. Nhưng phải công nhận là nó đẹp thật , nếu bật sáng lên không biết còn lung linh đến đâu nữa ..

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!