Trưa hôm đó, Trung Kiên phải đến gặp bác sĩ để kiểm tra toàn diện. Một mình tôi ở phòng đang buồn chán hết sức thì cô Vân tới. Cả Hạ Lam Hạ Vũ cũng đi cùng. Bọn họ mang đến rất nhiều thứ, nói là để tạ lỗi với chúng tôi vì đã vô tình gây nguy hiểm cho chúng tôi trong buổi dạ tiệc của nhà bọn họ.
Sau đó Hạ Lam thể hiện tố chất bà tám của mình, buôn dưa lê bán dưa chuột một loạt những sự kiện có tính chất nóng
-hổi ở trường ra kể cho tôi nghe. Trường quý sờ tộc mà lại, ngày nào chẳng có mấy vụ kinh thiên động địa kiểu như : học sinh A cãi thầy giáo, nam sinh B mua 999 đóa hoa hồng tỏ tình bạn trai nhưng thất bại, học sinh C bao cả nhà ăn sau đó quẹt thẻ phát hiện thiếu tiền .. vân vân mây mây đủ thể loại!!
Ấy thế mà tuyệt nhiên không có ai phát hiện có tiếng rên kì quái trong nhà vệ sinh nữ là sao ta??
Nam nữ chính bao lần tình thú trong đó mà không hề bị phát hiện.. Chậc, đúng thật là làm người ta phải tiếc nuối! Chuyện đó mà đồn ra ngoài, xem em tác giả dùng cách nào để cho hào quang nữ chính tỏa sáng nữa??
"Các em đó, học hành không lo, suốt ngày hóng hớt!" Cô Vân vừa chăm chú nghe chuyện phiếm vừa lớn giọng phê bình. Này, cô đừng có kiểu nghiện còn ngại được không hả????
"Chị còn dám nói?" Hạ Lam nhìn coi thường, xem ra bà chị gái hiền lành này trong nhà chẳng có chút uy danh nào hết. Nói thật, tôi mà có cô em gái như Hạ Lam này chắc chắn cũng lép vế! "Hôm qua cũng có một số người, dạ tiệc chẳng lo, chỉ lo yêu đương!"
"Ai chứ??" Hạ Vũ quay ngoắt sang lạnh lùng hỏi.
Trong phòng này có ai chỉ đích danh ai đâu mà bạn nhỏ phải nhột thế? Chả lẽ sợ chuyện mình xxx không thành với nữ chính bị phát hiện??
Hừ, mà cũng tài thật, sao tối hôm qua lúc gặp trên hành lang, mặt cậu ta chả có miếng thái độ lạnh lùng cao ngạo nào, mà hôm nay ở ngoài này lại luôn cố tỏ ra cool ngầu lạnh lùng boy thế kia vậy??
Diễn nhiều không sợ liệt cơ mặt hay sao???
"Còn ai vào đây?" Hạ Lam bĩu môi coi thường "Đồng chí chị gái và đồng chí anh trai lén lút hẹn hò ở vườn Tú Cầu! Tưởng em đây không biết à?? Đừng mơ!"
"Anh trai?" Tôi tròn mắt hỏi lại, Hạ Lam lập tức nhìn tôi gật đầu tán thành "Chính là Tuấn Anh nhà tôi??"
"Này, mấy đứa nói vớ vẩn gì đó??" Cô Vân xua tay, hai gò má xinh đẹp đỏ ửng diễm lệ cực kì "Không phải như các em nghĩ đâu!!"
"Bọn em đâu có nghĩ gì.."
"Chị ngại đấy à??"
"..."
Ra là thế!
Bận hẹn hò bảo sao em gái ngã cầu thang gãy tay còn không hay biết gì!!
Chậc chậc.. Xem ra tình cảm của bọn họ đã tiến triển đến mức chúng tôi không thể ngờ rồi đây!
...
Chúng tôi tĩnh dưỡng hai ngày thì được thả khỏi bệnh viện.
Cũng may, vừa tầm sự kiên nhẫn của tôi đã đến mức full rồi!!
Ở chung phòng với Trung Kiên đúng là ác mộng!!!
Đầu tiên đó là chuyện của Quỳnh Chi. Hôm nào cũng đúng giờ vào thăm khám là cô ta xuất hiện, nếu tôi đi ra ngoài để gặp bác sĩ hoặc đi dạo Abc gì gì đó thì còn đỡ, chứ cứ ở trong phòng là chịu đủ ánh mắt lườm nguýt không hề giấu giếm của cô ta.
Quái quỷ!
Gương mặt thì rõ là hiền lương thục đức các thứ các thứ , còn tính cách thì đúng là ác ma không ai chịu đựng nổi!!
Cô ta tới mang đồ ăn bổ dưỡng cho Trung Kiên, sách báo , trò chơi điện tử hoặc vài thứ đồ giải trí linh tinh gì đó. Mặc dù không ít lần anh ta từ chối thẳng thừng nhưng Quỳnh Chi luôn giả ngu không biết. Hào hứng tấn công anh ta.
Nhiệt tình như lửa, nung mãi trái tim đàn ông cũng phải tan.
Không biết cảm nhận của anh ta là thế nào??
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!