Phòng tiệc rất nhanh lấy lại sự náo nhiệt sẵn có.
Vốn dĩ là vậy mà , thiếu mợ thì chợ vẫn đông. Dù không có một Trung Kiên xuất sắc thì vẫn còn vài Tuấn Đạt, Đại Việt hoặc Tuấn Anh nào đó..
Tôi vẫn ngây ngẩn người, đứng đó nhìn phòng tiệc dần dần đông đúc trở lại. Trong lòng phân vân không biết nên làm gì tiếp theo: đi tìm Tuấn Anh hay chạy theo xe đẩy của Trung Kiên??
Tuấn Anh đã biến mất từ lúc Trung Kiên kéo tôi theo tiếp khách, còn xe của Trung Kiên có lẽ đã đi tới bệnh viện rồi, vì tôi vừa nghe thấy tiếng còi xe cấp cứu hú vang phía ngoài ..
"Hey!" Giọng nữ ngọt ngào vang lên phía sau làm tôi giật nảy mình "Đến dự tiệc nhà tôi mà mặt mày như đưa đám vậy hả??"
"Hạ .. Hạ Lam?" Tôi nhíu mày nhìn qua , cô nàng xuất hiện xinh đẹp cực kì, tựa như búp bê nhỏ đặt trong tủ kính vậy.
Một bộ váy theo kiểu Gothic màu hồng đính đầy hoa khắp vai và chân váy , lại thêm mũ cài đầu nhỏ xinh đồng màu và một đôi giày hoa hồng tinh xảo .
Tôi mà là kẻ cuồng Loli đảm bảo Hạ Lam không có đường về!!
"Sao vậy?" Cô nàng đưa tay vuốt tóc , hớn hở buôn chuyện "Khi nãy ở đây xảy ra vấn đề gì à? Tôi đi vệ sinh xong thì thấy xe cứu thương tới!"
"Ừm .."
"A này , sao váy cậu ướt quá thế??" Hạ Lam nhăn trán kéo tôi ra khỏi đám đông "Ư.. Cái mùi này.."
"Có vấn đề gì à??" Tôi cũng đang thắc mắc đây, mình không dùng nước hoa hay lăn khử mùi gì đó mà sao tự dưng thân thể có mùi? Hay mình tiến hóa đến mức tự tỏa hương được rồi??
"Đi theo tôi!" Cô nàng nhanh nhẹn đưa tôi qua một khúc hành lang quanh co , sau đó đi lên tầng "Thứ này là đồ dụ côn trùng mà! Vườn nhà tôi trồng nhiều hoa lạ nên có nhiều ong lắm!"
"Dụ côn trùng sao?"
Quỳnh Chi làm đổ rượu lên người tôi ..
Nhưng ly rượu ấy lúc đó đang ở trên tay chị ta , chẳng phải chậm phát hiện một chút thì kẻ bị ong xử lý sẽ là chị ta chứ chẳng phải tôi sao?
Có thể .. Thứ chất này không phải ở rượu .. Vậy thì ai là người đã bôi nó lên người tôi? Làm vậy với mục đích gì?
Bị ong đốt cũng chẳng thể chết được , lẽ nào là muốn tôi bị xấu mặt??
Quá nhiều ẩn số!!
Trời ơi, không phải dạo này mốt ngôn tình hòa với trinh thám đấy chứ?
Xem đi!! Cái truyện này đã hỗn tạp lắm rồi! Không cần pha thêm hóa chất gì nữa đâu!!!
"Cậu nên đi tắm!" Hạ Lam dẫn tôi tới một căn phòng ở cuối hành lang , đẩy tôi vào phòng tắm xa hoa rồi nói "Chất này bám dai lắm, bị ong đốt thì chẳng vui vẻ gì đâu!"
"Bạn tôi bị đốt rồi!" Tôi giữ hai tay vào cửa , ghim mình lại trước sức mạnh cường quyền của Hạ Lam "Tôi nghĩ .. mình nên đến bệnh viện!"
"Tắm xong tôi cho người đưa cậu đi!"
"Tôi không có đồ để thay!"
"Đừng lo! Tủ quần áo của tôi đủ để mở trung tâm thương mại đó!" Hạ Lam nháy mắt , đẩy mạnh một cái rồi đóng sập cửa lại. Ý nói : không muốn thương nghị nữa!
Tôi thở hắt ra một hơi, khẽ cảm thán : Mẹ nó! Phòng tắm thôi mà , có cần xa hoa thế không???
Căn phòng lớn phải ngang phòng ngủ của tôi , giữa phòng là một bồn tắm siêu rộng.. không, thay vì gọi là bồn tắm thì nói luôn nó là hồ bơi thu nhỏ đi còn hơn! Nước nóng từ đó tỏa ra hơi ấm nhàn nhạt , khắp căn phòng được bao bọc bởi hơi nước và mùi hương bạc hà thoang thoảng .
Trên tường lắp một chiếc ti vi màn hình phẳng cực lớn cùng với dàn âm thanh hiện đại. Đúng là nhà giàu thừa tiền có khác , đến đứa học dốt Vật Lý như tôi đây còn biết là đồ điện tử mà để ở nơi ẩm ướt sẽ vô cùng nhanh hỏng!!
Thừa tiền .. Thừa tiền a a a a ~~
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!