Tôi hất mạnh một cái , Trung Kiên loạng choạng một chút rồi đứng lui về phía sau mấy bước, thả tự do cho tù nhân bất đắc dĩ chính là tôi đây!
"Phải ! Thế thì sao nào?" Anh ta đang ghen đấy à?? Anh ta đang ghen phải không?? Tại sao anh ta phải ghen với bộ trang sức này chứ? Và tại sao đối tượng để ghen lại là tôi???
Nhưng nhìn mà xem, cái vẻ mặt kia , rồi kiểu chất vấn kia nữa .. tôi đây chưa yêu ai bao giờ , nhưng với kinh nghiệm đọc ngôn tình N cuốn thì có thể khẳng định 100% là anh ta đang ăn dấm chua!!!
"Hừ, chẳng sao hết!" Trung Kiên hừ mũi "Nó thật xấu , chẳng hợp với em chút nào!! Quá xấu!! Em đúng là đồ không có mắt thẩm mỹ!"
"Cái gì??" Cáu đấy nha! Nói vậy thì khác nào anh đang chê cả một cửa hàng thời trang uy tín và một nhà thiết kế đỉnh cao là không có mắt thẩm mỹ??
"Xem đi! Xanh lè xanh lẹt có gì hay chứ?" Anh ta đưa tay chọt vào đôi hoa tai kiều diễm trên tai tôi, có vẻ muốn hung hăng mà chỉ cho nó tiêu biến luôn lắm nhưng lại sợ tôi đau nên không dám mạnh tay .
"Mặc kệ tôi!!" Tôi hất tay Trung Kiên ra xa , không hiểu sao lúc bàn tay ấm nóng ấy chạm vào tai , toàn thân lại có những cảm xúc khác thường! Nguy hiểm! Đúng là H văn có khác, thân thể nữ phụ cũng mẫn
-cảm thế này..
"Em .." Trung Kiên thu tay lại , nhét nó vào túi quần ".. Hôm nay đến dạ tiệc với ai??"
"Tôi đi một mình!" Tự dưng lại chuyển kênh sang sầu thảm rồi!?? Trung Kiên!! Anh đang định đi đóng phim hay sao mà luyện biểu cảm ác liệt vậy hả??!
"Nói dối!" Anh ta bĩu môi "Dạ tiệc này bắt buộc đi hai người! Chắc em không cầm thiệp mời nên không biết phải không?"
Thiệp mời!?
Còn cái thể loại này nữa sao?? Tôi với Ngọc Nhi một đường tiến thẳng vào đây có cần thiệp thiếc quái quỷ gì đâu??
Nhưng ngẫm cũng thấy có lý , đêm nay đến đây toàn là người trong giới thượng lưu, vừa giàu sang lại có quyền thế.. nhỡ có kẻ nào trà trộn vào rồi ra tay ám hại thì người tổ chức buổi dạ tiệc này kiểu gì cũng vướng rắc rối!
"Để tôi đoán xem.." Trung Kiên nhíu mày , đưa tay lên chống cằm suy tư ".. Em đến cùng người tặng em bộ trang sức này đúng không?"
"Phải thì thế nào?!" Này, sao anh ta cứ cố chấp với bạn Tuấn Anh quá vậy?? Tôi đi chung với anh trai tôi thì có gì lạ lắm sao??
"Chẳng thế nào cả!" Trung Kiên nhún vai , miễn cưỡng đáp lời tôi, vẻ buồn chán thất vọng hiện rõ trên mặt anh ta tạo thành một vẻ đẹp thê lương lạ thường "Chúng ta đi xuống đi, dạ tiệc đã bắt đầu. Có lẽ .. Người đó cũng đang tìm em đấy!"
"Được!"
Trung Kiên để tôi đi trước, sau đó nối gót theo sau, khí chất lạnh băng tỏa ra bốn phía làm tôi rùng mình .
Trong lòng tự dưng nổi lên thắc mắc : Hôm nay.. Anh tới đây cùng ai?
...
Lúc tôi và Trung Kiên trở lại thì tiệc đã bắt đầu được một lúc lâu, mở màn bằng một điệu khiêu vũ cổ điển , sau đó là khiêu vũ hiện đại , tiếp đến là những màn trình diễn do những ca sĩ chuyên nghiệp hoặc những con người tài năng của giới thượng lưu biểu diễn ..
Không khí ồn ào náo nhiệt hòa quyện với âm nhạc đầy từ tính mê hoặc lòng người.
"Hey! Bên này!" Tuấn Anh vui vẻ vẫy tay "Trung Kiên cậu làm giám hộ cho người đẹp của tôi đấy à?"
"Người đẹp nào của cậu?" Trung Kiên tiến đến gần , nhấc một ly rượu đỏ và một ly nước trái cây trên khay của phục vụ đưa cho tôi "Trẻ con chỉ được uống cái này!"
Trẻ con?
Trẻ con cái khỉ !!
Thế nhưng sao tôi vẫn ngoan ngoãn cầm lấy là thế nào?? Tất cả là tại ánh mắt đẹp chết tiệt kia!! Đã thế anh ta hôm nay còn giả danh tri thức, bày đặt đeo kính trắng nữa! Đúng là yêu nghiệt hại nước hại dân!!!
Lén lút liếc Trung Kiên một cái , tôi đưa ly nước lên miệng nhấm nháp để giấu vẻ mất bình tĩnh của bản thân . Càng tiến đến gần chỗ Tuấn Anh đứng lại càng cảm thấy bất ngờ nối tiếp bất ngờ!
Một chỗ này mà tụ hội biết bao tinh anh ! Và đặc biệt hơn, tất cả cái tinh anh ấy đều là nam chính nam phụ trong truyện!!!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!