Chúng tôi đồng loạt quay lại phía sau , một cô nhân viên xinh đẹp tất tả chạy đến , tiếp đó là nhà thiết kế tận tâm của chúng ta và một cái hộp nhỏ .
Chuyện gì đây??
Không phải muốn đòi tiền chứ?
Tuấn Anh ca ca đã nói sẽ thanh toán tất cả mà? Hay anh ta quên béng chuyện này và để mặc chúng tôi tự mình chi trả rồi??
Mẹ ơi, thế thì bách nhục! Thẻ vip đen này có dùng được ở đây không?? Mà dùng được thì cũng không ăn thua , tôi làm gì có mang theo nó !!
Hay là vay của em gái hờ?
Nhìn Ngọc Nhi có vẻ giàu thế kia cơ mà..
"Có chuyện gì?" Ngọc Nhi nhíu mày , cao ngạo hỏi .
"Tiểu thư, cô không thể cứ thế mà đi được!" Nhà thiết kế tiến đến gần tôi mở cái hộp nhỏ ra rồi ngồi sụp xuống "Cô còn chưa thay giày!"
Trong hộp là một đôi giày cao gót cực kì tinh xảo cùng tông với bộ váy dạ hội và trang sức trên người tôi . Những viên đá xanh ngọc tỏa ra thứ ánh sáng lấp lánh mê hoặc và lớp viền đăng ten trắng hoa mỹ bao quanh .. vừa tinh tế lại không quá xa hoa .
"Để tôi tự đi được rồi!" Tôi cười cười , rụt chân lại trước khi nhà thiết kế của chúng ta giúp tôi đi giày. Ngọc Nhi đứng nhích ra xa tôi một chút , vẻ thiếu kiên nhẫn cộng thêm vài phần khó chịu hiện rõ trong mắt .
"Đôi giày này là của ông trùm giày X thiết kế , cả thế giới chỉ có một đôi duy nhất .." Ai đó đứng phía sau đột ngột đọc ra tiểu sử của đôi giày xinh đẹp. Mẹ , đúng là ngôn tình có khác , tùy ý vơ cũng được một món đồ duy nhất trên thế giới!
Mà nữa .. Duy nhất thì quý giá , sao mấy ông thiết kế không làm cái gì cũng chỉ sản xuất một cái thôi đi??
"Chúng tôi xin tặng tiểu thư đôi giày này vì tiểu thư là người duy nhất thích hợp với nó!" Người vừa nãy tiếp tục lên tiếng trong khi tôi vẫn mải miết nhìn đôi giày đẹp đẽ được xỏ trên bàn chân trắng ngần của mình "Nhưng mà .."
"Có vấn đề gì nữa sao?"
"Thiếu gia Tuấn Anh nói thanh toán cho tiểu thư Ngọc Nhi và tiểu thư Tịnh Nhi.." người đó ngập ngừng ".. Còn tiểu thư đây .. Cô muốn thanh toán kiểu gì??"
...
Dây dưa mãi mới thoát ra được khỏi đó.
Lúc biết tôi chính là Tịnh Nhi sau khi giảm béo xong xuôi , ai nấy đều trố mắt ra nhìn tôi như thể sinh vật đến từ hành tinh khác!
Có gì lạ chứ, không phải các người đều là người kiến tạo cái đẹp hay sao? Vậy mà một người có vẻ đẹp tiềm tàng như Tịnh Nhi đây cũng không phát hiện ra được??
Kém!
Nơi tổ chức dạ tiệc cách khu thử đồ không xa lắm , tôi ngồi ngắm đôi giày đẹp đẽ kia có một lúc là đã tới. Cái đói vừa mới đến đã bị khu kiến trúc của tòa nhà tổ chức dạ tiệc đánh bay đi.
Chỗ này .. quá mức hoành tráng !!!!
Biệt thự chỗ tôi đang ở đã gọi là rộng , nhưng thú thật chưa là cái đinh gì so với chỗ này!!
Vườn lớn vô cùng với đủ các loài hoa được trồng xen lẫn với những cây bạch dương to lớn. Đường đi được lát đá hoa cương màu đen điểm vàng sáng lấp lánh như sự phản chiếu của trời đêm . Những cây hoa hồng leo được uốn thành từng cánh cổng hoa rực rỡ và treo đèn sáng lấp lánh . Phía xa là một hồ bơi nhân tạo , một sân cỏ mịn màng và một đài phun nước vĩ đại!
Cách đài phun nước khoảng 50m là khu nhà chính , hàng cầu thang dài xa hoa được trải thảm đỏ , phòng dạ tiệc siêu rộng với ánh sáng chói mắt từ những chiếc đèn chùm lớn nhỏ khác nhau được treo lên trần nhà .
Giữa phòng tuyệt nhiên không kê bàn ghế hay gì cả , có lẽ đó sẽ là chỗ để mọi người khiêu vũ khi tiệc bắt đầu. Hai góc phòng hai bên xếp đầy những chiếc bàn đựng đồ ăn và đồ uống , mấy người phục vụ ăn mặc lịch sự đứng bên cạnh chờ đợi. Góc trên khán phòng dựng một sân khấu lớn với rèm đỏ và hoa hồng rực rỡ ..
"A.."
"Ối..."
"Tiểu thư, cô không sao chứ??"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!