Chương 30: (Vô Đề)

Nghe bạn Trung Kiên vẽ tương lai xong cũng đã khá muộn , tôi lê thân đi vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân sau đó chuẩn bị học bài .

Khổ sở quá mà , tôi cần điều chỉnh lại thời gian biểu thôi! Ngày nào anh ta cũng gọi đúng giờ này và hai đứa buôn dưa đến vài tiếng thì khả năng tôi khổ vì thức khuya cũng tăng lên cao chót vót! Không được ! Vì một ngày mai ngủ đủ bảy tiếng tôi nhất định phải vùng lên!!

"Tịnh Nhi , em ngủ chưa?" Tuấn Anh gõ cửa , nhẹ nhàng hỏi. Giờ này hẳn là ông bạn thân dát vàng của anh trai đã về rồi , không hiểu Ngọc Nhi có ra tiễn anh ta tận cửa rồi hai người vẽ ra một màn từ biệt đầy lưu luyến không nhỉ!!??

"Em chưa!" Tôi súc miệng qua rồi nói vọng ra "Anh cứ vào phòng đi!!"

"Được rồi, anh mở cửa đây!"

Tiếng cạch cửa rất nhẹ , bước chân Tuấn Anh trầm ổn tiến vào phòng , sau đó là tiếng kéo ghế và thanh âm ngồi xuống .

Cuối cùng tất cả mọi thứ chìm trong tĩnh lặng không ngờ , còn tĩnh lặng hơn cả trước khi Tuấn Anh đến đây nhiều!

Quái nhỉ?

Sao anh ta không nói gì nữa ??

Lẽ nào là đang xem sách vở của mình?? Không đúng , tôi vừa mới nói chuyện điện thoại cả Trung Kiên nào đã mở được cuốn sách cuốn vở quái quỷ nào ra bàn đâu mà xem ..

Ớ ..

Thôi rồi!!

"A .. Anh .."

"Tịnh Nhi!" Tuấn Anh vẻ mặt khó hiểu , hung dữ nhìn hai chiếc hộp sang chảnh trên bàn "Thế này là thế nào????"

"Ahahah ~" Tôi gãi đầu gãi tai đi đến gần chiếc giường lớn của mình " Thế nào là thế nào ạ??"

"Bộ Hoa Đêm của Trung Kiên.. " Anh trai nhìn xoáy vào tôi , ý cảnh cáo cấm nói dối hiển hiện rõ rệt "Tại sao lại ở chỗ của em??"

"Vâng .." Tôi gật đầu thành khẩn "Hôm đó anh ta say rượu , ngã lên giường nên làm rơi. Sau đó anh ta lại đi nước ngoài luôn nên em chưa trả lại được!"

"Em thích nó hay sao?" Tuấn Anh cầm chiếc nhẫn đính viên kim cương đen siêu lớn lên xoay quanh ngắm nhìn "Còn lâu mới đẹp bằng bộ anh mua tặng em!"

"Đúng ! Đúng!" Nịnh nọt không thương tiếc luôn! Mà quả thật tôi có mắt như mù nên cũng cảm thấy bộ Hoa Đêm siêu đắt này thật ra cũng bình thường thôi .. "Bộ của anh tinh xảo hơn nhiều , so sánh nãy giờ mới thấy giá tiền chưa chắc đã nói lên chất lượng!"

"Em gái anh có mắt thưởng thức lắm!" Anh trai cười tâm đắc , sau đó tuôn ra một tràng thuật ngữ nói về cái lợi hại của Saphire Lục Bảo làm tôi choáng váng đầu óc luôn .

Phương trời xa thẳm , ai đó mà nghe thấy cuộc nói chuyện của hai anh em nhà này .. Chắc hẳn cõi lòng tan nát lắm ..

"Anh đến chỉ để nói với em cái này hả??" Vậy thì thôi để mai được không?? Tôi đây còn một núi bài tập chưa xong đâu!!

"Không phải .." Tuấn Anh ngập ngừng ".. Chỉ là muốn hỏi .. Em muốn đi dạ tiệc không thôi .."

"Hả??"

Oimeoi!!

Dạ tiệc ấy hả??

Là kiểu tiệc tùng sang choảnh của các nhà quý tộc tôi hay thấy trong ti vi đó hả?? Là nơi mà các quý ông thì mặc vest lịch lãm , tay cầm ly rượu tao nhã đứng bàn chuyện làm ăn với nhau , còn các quý bà quý cô thì dịu dàng thanh lịch khoác trên mình những bộ váy sang trọng , trang điểm xinh đẹp đứng một bên vừa ăn uống vừa nói xấu .. ưng , nói về vấn đề thời trang , làm đẹp , mai mối ... đó hả???

Còn có khiêu vũ , có đấu giá , rồi giới thiệu con ông cháu cha ...

Trời ơi!!!

Quá phấn khích!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!