Lúc chúng tôi ăn trưa xong về đến nhà thì cũng đã quá trưa từ lâu. Mọi đồ đạc đều đã được trung tâm mua sắm chuyển đến đầy phòng khách.
Tôi mua những sáu thùng đầy sách và một núi quần áo , vậy mà vẫn không bằng một góc đồ của Ngọc Nhi!
Khủng khiếp luôn ấy, người làm bê đồ lên phòng cho cô nàng phải đi mất mấy chục lượt luôn!
"Chị mua nhiều sách ghê ha?" Ngọc Nhi nhếch môi hỏi, ờ đó, chị đây mua nhiều thì đã sao?
Chẳng qua cô em có bàn tay vàng của tác giả thôi, nếu không cũng đừng có hòng mà lo yêu thôi cũng được mấy chục cái bằng các loại nhé!
Lên mặt gì chứ? Chị đây khinh!!
"Ừm, chị phải học để còn thi đại học!" Tôi lơ đãng trả lời , thật ra nếu em ấy và n người trong nhà biết tất cả đây đều là truyện thì chắc vui lắm "Chị phải thi kinh tế để còn giúp anh Tuấn Anh tiếp quản tập đoàn!!
"Giỏi lắm! Biết nghĩ cho anh trai rồi!!" Tuấn Anh vui vẻ nhìn tôi mà bỏ qua vẻ bực bội vừa lướt qua trên mặt Ngọc Nhi.
Phải rồi, còn Đại Việt ngồi đây , làm sao em ấy dám công khai mà bất mãn với tôi chứ? Haha~~
"Em về phòng đây!" Ngọc Nhi dợm bước đi khỏi, vừa đi vừa liếc qua Đại Việt một cái.
Tên vệ sĩ cún con này rất biết ý , cũng lập tức đứng dậy nối gót nữ chính xinh đẹp. Này, thanh thiên bạch nhật các người muốn làm gì?? Nam chính đâu! Mau đến đây bắt gian đi!!!
Ấy , nhắc mới nhớ , ngàn năm rồi nam chính Đạt còn chưa xuất hiện nữa ..
"Chị Tịnh Nhi , em gọi cho chuyên gia rồi , tầm 4h cô ấy sẽ đến đây!"
"Được thôi!"
Thấy tôi mải miết bỏ mấy cuốn sách trong hộp lên xem , cô nàng cũng không nán lại thêm nữa mà ra cầu thang , đi thẳng lên phòng mình , ngoái nhìn lại cũng không buồn.
"Anh Tuấn Anh , em muốn nhờ anh một việc có được không??"
...
Quá nhiều sách!!!
Hạnh phúc chết mất!!
Chắc tôi chỉ ngồi ngắm cái đống sách mới cứng thơm nức mũi này cả ngày cũng không thấy đói quá ..
Trời ơi ..
Việc sắp sách lên giá ngốn của tôi một khoảng thời gian khá dài. Kệ sách Tuấn Anh mua không thể đủ với số lượng sách khổng lồ tôi mới "nhập" về nên anh trai yêu quý đành phải gọi trung tâm chuyển đến cho tôi vài cái giá sách khác nữa.
Phòng ngủ vốn rất rộng , tôi lại bỏ hết bộ bàn ghế giữa phòng ra nên thành ra càng rộng rãi. Đặt mấy giá sách lớn vào nhìn rất hợp lý , lại có mùi tri thức ngời ngời nữa chứ!
Đống quần áo đã quá rộng của Tịnh Nhi trước đây bị tôi nhét hết vào mấy cái thùng sách đã rỗng . Mấy nữa nhất định phải đi làm từ thiện mới được , đem cho đống đồ cũ này đến mấy cô nhi viện .. Ừm, được đấy , không thể ích kỉ hưởng thụ một mình được!
Dọn dẹp xong xuôi vẫn chưa đến giờ hẹn buổi chiều , tôi chán nản nằm nhoài trên giường , đưa tay với lấy điện thoại hồng chóe nhanh chóng bật lên .
OMG !!
Trung Kiên anh rảnh quá ta!
Không phải anh đang đi công tác hay sao , có thời gian gọi cho tôi lắm thế này??!
Mẹ ơi, vừa nhắc đã thấy gọi rồi!!!
Tôi còn để im lặng nữa chứ ..
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!