Đa Linh??
Là ai vậy??
Sao anh ta lại đưa cho tôi cái điện thoại có sim và sim này lại lưu tên của con gái?
Cô gái ấy còn đang gọi đến vào giữa khuya thế này nữa ..
Kiểu này là mối quan hệ không đơn giản đâu..
Chả lẽ đây là sim của Trung Kiên và anh ta đang gặp rắc rối với vài cô gái nên muốn mượn tôi làm người cắt đuôi ??
Nhưng nếu thế thì bên cạnh anh ta thiếu gì gái có thể nhờ vả , việc gì phải gửi cho tôi?
Và nếu nhờ thì anh ta phải bảo chứ , cứ đưa điện thoại thế này bố thằng tây nào biết được ..
Ánh sáng màn hình chớp tắt .
Cái cô Đa Linh này cũng dai quá ta , gọi đến hơn chục cuộc rồi đó!!
Ế, chuyển chế độ rồi à? Không gọi nữa mà nhắn tin sao???
Tò mò gạt thanh công cụ xuống , dòng tin nhắn sặc mùi bá đạo : "Tịnh Nhi , tôi biết em đang cầm máy. Nhấc máy đi! Ngay và luôn!!!"
"A .. A lô?" Tôi hơi ngập ngừng , quái quỷ gì đây? "Trung Kiên ??"
"Phải gọi là anh Kiên mới đúng!" Trung Kiên đáp lời , trong giọng nói có mấy phần vừa ý "Sao gọi mãi mà em không chịu nhấc máy hả?"
"Tôi làm sao biết được ai là Đa Linh chứ??" Tôi bĩu môi cãi lại , giọng anh ta nghe qua loa điện thoại cũng không tệ "Còn tưởng cô gái nào giữa khuya gọi đến!"
"Cô gái .." Anh ta hắng giọng khẽ ho mấy tiếng , kiểu như đang uống nước xong bị sặc vậy "Ừm.."
"Biệt danh của anh à?? Hay tên ở nhà!!" Tôi ngã lên chiếc giường lớn , tìm chủ đề để trêu anh ta . Haha, nam nhi đại trượng phu mà có cái tên ngọt
-ngào kiểu này chắc vui lắm! Bạn bè cười cho thối mũi luôn!
"Tên tiếng Trung ..."
"Vậy sao??" Tôi cười cười , sau đó tự dưng không biết nói gì khác nữa "Haha, tên hay lắm!"
Chậc, đúng là mình không có tài ăn nói.. Xem nữ chính nhà người ta mà học tập kìa!
Với người mới gặp một lần còn có thể tìm được đủ chủ đề để nói. Đã vậy còn nhất kích tất sát , làm cho đối phương vừa gặp đã yêu rồi!
"Tịnh Nhi , lâu lắm không gặp!" Trung Kiên không để thời gian chết quá lâu, anh ta thấy tôi cười xong liền im lặng thì tiếp lời "Em có thấy .. nhớ tôi không??"
"Nhớ .." Tên này.. Anh ta lại hỏi mấy thứ kì quái gì vậy?? Lời ngon tiếng ngọt anh đi mà nói với nữ chính
-đối tượng yêu đương của anh kia kìa! "Tôi vẫn còn cầm vài thứ của anh, phải nhớ để còn trả chứ!"
"Thứ gì? Đêm đó tôi còn chưa kịp gửi
-gắm gì cho em hết!"
"Gửi gắm ?" Đừng tưởng tôi không hiểu ý đồ đen tối của anh! Hừ, chẳng qua đây không thèm bóc mẽ thôi .. "Anh làm rơi hộp trang sức trong phòng tôi!"
"Trang sức hả?" Anh ta giả ngây "Không có, tôi đâu có mua đồ trang sức mà làm rơi trong phòng em được!"
"Vậy không lẽ nó mọc cánh bay vào được phòng tôi??" Tôi bĩu môi , nghịch móng tay của chính mình trong lúc nói chuyện "Hình như là một chiếc lắc chân và một chiếc nhẫn khảm ngọc đen !"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!