Chương 18: (Vô Đề)

Như thường lệ , làm xong đồ ăn cho mọi người tôi sẽ trở lên nhà tắm rửa thay đồ , chuẩn bị sách vở rồi cùng xuống nhà ăn sáng .

Ngờ đâu vừa làm xong mọi việc , mở cửa phòng bước ra ngoài đã thấy một cây đại thụ đen sì sì , đen từ đầu đến chân , từ trái qua phải từ ngoài vào .. ừm , khụ khụ , thật sự tại hạ chưa kiểm chứng bên trong nên không biết trong đó có đen không nữa ..

"Anh .. Anh sao lại đứng đây??"

"Chào!" Người đó là vệ sĩ chuẩn chuyên nghiệp của chúng ta : Đại Việt ! Anh ta lạnh mặt nói với tôi một tiếng sau đó đứng dạt sang nhường chỗ cho tôi đi.

"Ủa , Đại Việt??" Trung Kiên cũng vừa tắm xong hay sao đó , mái tóc vẫn còn hơi ẩm ướt và hương sữa tắm thanh thuần nhẹ nhàng . Thật giống mùi nước hoa tối qua...

Ực , tối qua .. Chết tiệt!! Tôi lại nhớ đến cái vụ mộng

-xuân rồi đấy !!! Đáng ghét ! Đáng ghét !! Trung Kiên anh mau biến đi!!

"Sao cậu ở đây? Tịnh Nhi nữa , mặt em đỏ lắm , ốm hả??"

"Cậu biến khỏi đây là mặt cô ta hết đỏ liền!" Đại Việt không khách khí nói thẳng . Trời , sao ông mặt đen này nhìn chuẩn vậy chứ ?? Không lẽ có thuật đọc tâm , biết hết suy nghĩ của người khác ???

"Hahaha phải không đó!!??" Trung Kiên vô sỉ liếc qua tôi , vẻ mặt hớn hở ngàn năm không đổi. Anh ta khoác vai Đại Việt sau đó lôi kéo nhau đi xuống dưới nhà "Sao , cậu bận phi vụ gì bên Châu Phi mà? Tự dưng về xong đứng chờ ở cửa phòng tôi là thế nào?? Nhớ người ta ư??"

Má ơi, cho tui nôn!

Sao tên nam phụ này hoang tưởng quá vậy? Đây là NGÔN TÌNH đó ông nội! Cỡ anh mà đòi làm nam chính đam mỹ à? Đừng hòng ! Đại Việt đã bị ship với Tuấn Anh tiểu thụ rồi!!

"Cút đi!" Đại Việt hừ mũi phản bác "Về làm vệ sĩ trả nợ cho Tuấn Anh!"

"Vệ sĩ??" Trung Kiên ngạc nhiên hỏi lại "Cho ai? Tại sao lại cần vệ sĩ chứ??"

"Chuyện nhà tôi cậu xen vào làm gì hả??" Tuấn Anh vừa kịp nghe thấy màn đối thoại của hai tinh anh nọ , lập tức xen vào phản kích "Làm vệ sĩ cho em gái tôi! Tịnh Nhi hôm trước đã suýt bị người ta hại rồi đó!!"

"Cậu thấy thế nào??" Đại Việt nhún vai quay sang Trung Kiên hỏi.

"Không thể tin nổi!!" Trung Kiên phản ứng dữ dội "Cậu thừa tiền à?? Tịnh Nhi không cần vệ sĩ!!!"

"Có! Em gái tôi cần!!!"

"Sao thế??" Ba người còn lại trong nhà cũng cùng nhau tiến vào phòng ăn , vui vẻ hỏi chuyện "Có gì mà tranh luận khí thế quá vậy?"

"Chào cô chú!"

"Chào bố, dì!!"

"Cũng không có gì.." Tuấn Anh cười dàn hòa "Con thuê vệ sĩ cho Tịnh Nhi!"

"Anh này ạ??" Ngọc Nhi như chưa từng nhớ chuyện tối hôm qua , hào hứng bắt chuyện với Tuấn Anh "Oa, cao quá ! Nhìn đã biết là mạnh lắm rồi!"

"Dân chuyên nghiệp đó!" Tuấn Anh mặc dù vẫn nghi ngờ chuyện nữ chính xúc phạm mẹ mình . Thế nhưng lại không dám thể hiện ra mặt , đành tỏ vẻ bình thường "Cậu ta đi lính , rồi thực chiến, đánh thuê , làm cho mấy tổ chức ngầm .. đủ cả! Vô cùng lợi hại!"

"Tịnh Nhi sao phải thuê vệ sĩ riêng?" Ông bố đem đồ ăn trên đĩa cắt nhỏ , nhíu mày hỏi .

"Bố , em đã lớn rồi!" Bản chất cuồng em gái bắt đầu bốc phát ! Anh trai à, làm ơn bình tĩnh!! "Vậy mà khả năng tự bảo vệ bản thân cũng không có nữa .. Con không muốn để những chuyện như hôm trước tiếp diễn , con nhất định phải bảo vệ Tịnh Nhi!"

"Cậu có biết xã hội người ta hay nói gì không?"

"..."

"Nhiệt tình cộng với ngu ngốc chính là phá hoại đó!"

"Cậu nói thế là có ý gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!