Chương 16: (Vô Đề)

FUCK !!!

CHẾT TIỆT!!!!

CÂY MUỐN LẶNG MÀ GIÓ KHÔNG DỪNG À????

Sau một hồi ngẩn người thì tôi cũng hiểu mục đích của con nhóc này rồi! Nó tính gọi mọi người lên để hủy hoại thanh danh của tôi đây mà .. Nhẹ thì gắn cho tôi cái mác độc ác , ghen tị với em gái , nặng hơn thì bôi nhọ danh tiết của tôi khi mọi người đều thấy Trung Kiên đang nằm chềnh ềnh trên giường của tôi mà ngáy ..

Xong rồi!

Thâm quá em gái ơi!

Dùng gậy của chị mà đập vào lưng chị thế này , đau đớn ghê!!!

Nhưng phải công nhận nữ chính của chúng ta diễn khá thật.. Tôi lúc đó làm liều , chỉ gào thét vớ vẩn với cái máy quay thôi , còn cô nàng thì yêu kiều kêu ba câu nước mắt đã chảy tràn làm hai gò má đỏ ửng ..

Chậc chậc , đúng là mình nhìn người cấm có sai! Lần đầu xuyên qua gặp em ấy đã nhận định em ấy chính là diễn viên chuyên nghiệp! Cỡ ảnh hậu chứ chả đùa!

"Có chuyện gì vậy??"

"Sao thế con gái??"

"Ôi Ngọc Nhi đáng thương của mẹ !! Huhuh .. con sao thế này ???"

"..."

Nhất thời trong phòng nhốn nháo cả lên , Trung Kiên đang say ngủ trên giường hệt như nàng công chúa cổ tích cũng uể oải ngồi dậy .

Đúng là cái số mà!

Sao tôi gào mãi không ai hay còn nữ chính tùy tiện hô vài tiếng đã có cả đoàn người phụ trợ thế này?? Thiên vị nó vừa thôi!!!!

"Con đã làm gì em hả??" Ông bố lạnh lùng đỡ đứa con gái hờ và cô vợ kế xinh đẹp đang khóc sướt mướt đứng dậy, nghiêm túc chất vấn tôi .

Tuấn Anh chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra nên vẫn đứng đó , khó hiểu liếc qua tôi một cái .

Thôi thôi , đừng có nhìn nữa!

Tôi cũng đâu phải khỉ trong sở thú đâu mà ai cũng xúm vào xem thế này?!

"Mấy người về nghỉ đi!" Tuấn Anh xua tay đuổi hết người làm đang lô nhô hóng chuyện xuống. Bọn họ dù muốn ở lại xem náo nhiệt nhưng nhìn mặt Tuấn Anh hung thần ác sát thế kia thì đành thoái lui .

Hóng chuyện thị phi rất vui vẻ , nhưng bị đuổi việc thì ngược lại hoàn toàn ! Tốt nhất không tò mò, thâm niên đi làm hai mấy năm rồi nên điều này tôi nắm rõ lắm !!

"Đừng khóc nữa con gái!" Mẹ Ngọc Nhi dịu dàng lau nước mắt cho cô nàng "Nói đi, tại sao? Rồi bố sẽ đòi lại công bằng cho con!!"

"Không .." Ngọc Nhi lau vội nước mắt , thế nhưng càng lau thì từng giọt châu lại thi nhau rớt xuống thánh thót . Đúng là người đẹp, khóc cũng đẹp nữa .. Nhìn kìa , cả đám người có ai là không bị vẻ ngoài của em ý làm mê mẩn?? "Không có gì đâu ạ .. Con .. Con làm phiền mọi người rồi!"

"Còn nói không có gì?" Mẹ kế thâm tình nhéo con gái một cái , vẻ mặt thương xót vô hạn "Con xem con đi , cả người bầm dập rồi!!"

Ớ.. Gì kì vậy??

Tôi còn chưa động vào một nửa sợi lông của em ấy đâu nhé !!

"Mẹ à.."

"Không sợ! Bố con ở đây , ông ấy sẽ công bằng !! Có gì con cứ nói đi!!!"

"Rốt cuộc là thế nào?" Ông bố thiếu kiên nhẫn , khẽ xoa xoa thái dương gằn giọng nhìn tôi mà hỏi "Nói đi!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!