Anh ta đang mê sảng đấy à??
Có phải không vậy??
Nhưng mê sảng thì liên quan gì đến Tịnh Nhi này mà anh ta phải nói xin lỗi??
Trong truyện không hề thấy nhắc đến vướng mắc gì to lớn trước khi Trung Kiên và Tịnh Nhi bị bỏ thuốc phải lên giường với nhau hết . Nói chung là trước khi gặp nữ chính thì quan hệ giữa hai người này hầu như không có gì cả..
Chẳng lẽ lại có ẩn tình gì mà tôi chưa biết??
Trung Kiên .. Rốt cuộc anh ta đã làm gì có lỗi, và lỗi đó lớn đến mức nào mà cả trong cơn say anh ta cũng vẫn nhắc đến như vậy???
Thật khó hiểu!!!
"Trời đất! Chị làm gì anh Kiên thế này??" Ngọc Nhi đứng sững ngoài cửa , hỏi lớn .
Hay rồi!
Hay rồi!!
Sớm không về muộn không về.. Tới đúng lúc tôi đụng vào "hàng" kiểu này là toi rồi!!
"Anh ta say rượu.." Tôi giật mình giãy khỏi bàn tay vẫn đang nắm tay mình của Trung Kiên , lúng túng giải thích .
Chết thật, sao mình cứ như bị bắt gian tại trận vậy ?? Bị một đứa con gái 15 tuổi nhìn thôi mà cũng lúng túng như gà mắc tóc??? Điên mất thôi!!
"Rồi sao??" Ngọc Nhi khoanh tay trước ngực , nhướn mày nhìn tôi.
Thôi được em gái!
Tôi chịu thua khí chất nữ vương của cô rồi!!!
Quả thật Ngọc Nhi này rất xinh đẹp, bảo sao mà các anh trai trong truyện đều điên đảo vì cô nàng.
Lúc mặc đồng phục nữ sinh thì thanh thuần ngây thơ, khi khoác lên mình đồ dạ hội lại cao quý , thanh khiết. Như bây giờ đây chẳng hạn .. Bộ lễ phục đỏ sậm ôm sát người tôn lên những đường nét mới chớm nở ngây ngô trên thân thể thiếu nữ , mái tóc dài đen nhánh được búi cao để lộ phần cổ trắng ngần . Và một bộ trang sức quý giá lấp lánh trên cổ và tai của cô nàng càng tôn lên sự sang trọng cho người mang ...
Nói thật, cho dù thân thể Tịnh Nhi này thật sự giảm cân, tôi cũng không dám chắc là có thể đẹp hơn Ngọc Nhi kia mấy phần . Nếu hơn, chắc cũng chỉ hơn ở đôi mắt xanh và làn da trắng muốt ..
"Đi nhầm phòng! Ngủ gục!!" Tôi nhún vai, bĩu môi trả lời "Chị đang tính lôi anh ta về phòng anh ta!!"
"Vậy ư?" Ngọc Nhi cười khinh thường "Tôi còn tưởng anh ấy vì đau lòng mà chạy đến đây để chọc tức tôi cơ.."
"Cái gì?"
"Ai nha~" Cô nàng kéo dài giọng, trên mặt mang chút đắc ý của trẻ con "Chị đâu có được mời đến dạ tiệc, không biết cũng đúng!!"
"..."
"Này, để tôi nói cho mà nghe!" Cô nàng cười cười, chỉ vào bộ trang sức quý giá trên người "Anh ấy bỏ về trước và uống say thế này .. Là do thấy Đạt tặng tôi thứ này đấy!!"
"Vậy thì sao??" Ấy.. Thế là không phải cưỡng hôn rồi vào nhà vệ sinh à??? Chậc, sao tự dưng truyện trở nên trong sáng lạ thường vậy??
H đâu??
Cao H của tôi đâu rồi???
"Hư.." Ngọc Nhi ngạc nhiên trước thái độ của tôi, cô nàng đứng ngẩn ra một chút cố gắng nhìn xoáy vào mắt tôi , cố gắng tìm tòi xem tôi có che đậy cảm xúc gì không .
Biết trước rồi thì phản ứng kiểu đó cũng là bình thường mà.. Sao phải ngạc nhiên dữ dội vậy??
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!