Ngơ ngác đứng nắng mãi để chịu khổ cũng không phải cách hay, nhất là với một thân thể to lớn lực lưỡng hay đổ mồ hôi thế này.. Tôi gạt thắc mắc về thái độ kì lạ của nam phụ sang một bên , chạy theo họ vào khu lớp học chuẩn bị xem kịch.
Thầy chủ nhiệm đã bị triệu tập đến phòng hiệu trưởng nên chúng tôi theo đúng chỉ thị cũng tiến đến căn phòng cao cấp ở cuối dãy.
Cửa vừa mở, không khí lạnh băng trong phòng đã tràn ra ngoài hành lang làm Ngọc Nhi không kìm được mà nép vào người Trung Kiên một chút. Anh ta thấy vậy , hơi nhíu mày rồi nhích ra xa , bỏ nữ chính hụt hẫng.
Tôi đứng sau họ nên nhìn thấy toàn bộ quá trình này , thắc mắc bị gạt đi lúc nãy lại cuồn cuộn trở về. Thế là thế nào? Tại sao anh ta lại có kiểu thái độ này với nữ chính hả???
Kì lạ quá ! Quá kì lạ!! Không thể hiểu nổi !!!
Hay .. Anh ta cũng xuyên thư giống tôi??
Có khi nào ... ???
Tôi xuyên được chẳng lẽ người khác lại không??
Đúng đấy.. Nhưng cái nghi ngờ này phải hỏi thẳng anh ta mới biết chắc được. Chậc , chuyện khó nói này nên mở miệng kiểu gì? Chả lẽ : 'Hey đồng chí, đồng chí từ thế giới khác đến đây đúng không??' .. Má ơi, tôi mà hỏi vậy có khi anh ta nói với mọi người cho họ tống tôi vào viện quá!
Hức, mà hiệu trưởng này cũng quái quá đi, điều hòa ngoài hành lang đã thuộc dạng hơi se se , vậy mà trong phòng còn bật lạnh đến vậy? Chẳng lẽ hiệu trưởng là người đến từ mấy nước hàn đới, chỉ quen lạnh không chịu nóng??
"Mời anh ngồi!" Cô hiệu trưởng thấy chúng tôi tiến đến thì dừng công việc đang làm dở lại , đứng dậy lịch sự mời.
Tôi liếc qua phía thầy chủ nhiệm một cái, sắc mặt xanh mét vì lo sợ kết hợp với kiểu lườm cháy mặt kia của ông ta thật đáng sợ..
Lườm gì?
Mình nhà ông biết lườm chắc??
"Cô gọi tôi đến trường làm gì vậy?" Trung Kiên ngồi xuống ghế dài , Ngọc Nhi tự giác ngồi xuống bên cạnh , còn tôi dù muốn hay không cũng phải tự tìm một cái ghế khác để ngồi .
Béo mà, ngồi chung với người khác đâu có tiện.
Nghĩ đến đây lại thấy thương thay cho mình , rớt nước mắt mất.
"Chuyện của em Nhi.." Cô hiệu trưởng mỉm cười, ý nhị nhìn Trung Kiên một cái. Nhìn xong một cái lại khuyến mại nhìn cái nữa , cái nữa và cái nữa .. Đến nỗi quên cả nói vế sau luôn.
Tôi công nhận anh ta đẹp , nhưng cũng đâu đẹp đến mức làm người ta á khẩu thế được?? Kịch hết sức! Đúng là chỉ có trong ngôn tình!
"Tịnh Nhi gây chuyện gì vậy?" Anh ta cười cười, rất thoải mái mà bắn sức hút của mình ra bốn phía "Lỗi có nặng lắm không?"
"Em ấy dám bẫy giáo viên! " Thầy chủ nhiệm hùng hổ lên tiếng "Anh nói như vậy là nặng hay nhẹ? Gia đình không sát sao với em ấy, để em ấy đến trường làm loạn như vậy! Thanh danh nhà giáo của tôi còn để ở đâu được ???"
"E hèm .."
"Ồ, vậy à?" Anh ta lười biếng liếc qua đúng lúc tôi đang lườm đám nước bọt văng tứ tung của ông thầy. Trung Kiên hiển nhiên thấy được tôi đang hành hạ đôi mắt xanh xinh đẹp này thế nào, anh ta nín cười, quay đi tiếp tục câu chuyện với cô hiệu trưởng "Đầu đuôi như thế nào?"
...
Dù muốn hay không tôi cũng phải lên xe Trung Kiên để về nhà trong khi Ngọc Nhi ở lại tiếp tục học. Thôi, dù sao mục đích chuyển sang A9 cũng đã được thực hiện , hi vọng cô chủ nhiêm trẻ đó không làm tôi thất vọng ..
"Sự thật là thế nào hả?" Trung Kiên hỏi mà không thèm nhìn tôi lấy nửa cái.
Haha , anh ta đang lái xe đấy, nếu dám nhìn sang đây tôi nhất định sẽ vả lật mặt anh ta ra!
Chậc, sao tự dưng mình nổi tính bạo lực thế nhỉ? Không được! Con gái phải hiền lương ! Con gái phải dịu dàng!!
"Sự thật cái gì cơ ạ?" Trong lòng vừa niệm kinh , ngoài mặt phải mỉm cười. Tôi cố gắng tỏ ra ngây thơ đúng tuổi 15 vừa nói, f*ck! Hai mấy tuổi đầu còn cáo giả nai, buồn nôn chết mất!
"Chuyện lão ta dám có ý đồ với em ấy!" Anh ta bĩu môi hỏi với giọng thản nhiên "Chắc chắn là do em bày trò đúng không? Em học được cái này từ ai vậy??"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!