"Đoản, sao sắc mặt của cô kém thế?" Có người gọi với theo hỏi.
Em gái tóc ngắn có biệt hiệu Đoản từ đầu đến cuối vẫn đứng mãi một chỗ cũ, vẫn còn duy trì dáng vẻ nhận liên lạc lúc trước, lúc cô nghe được tiếng gọi mới tỉnh lại, nét mặt kỳ quái đáp:
"Sếp vừa bố trí nhiệm vụ mới cho tôi."
Có gì bất thường à?
Người tiếp lời không quá để tâm.
Tuy hiện tại sếp của bọn họ trở về Vọng Thành nhưng cũng thường xuyên nổi hứng lên lại bố trí nhiệm vụ.
Bọn họ cũng đã sớm quen rồi.
Đoản hờ hững nói:
"Anh ấy dặn tôi xử lý việc cho gọn gàng đừng để người ta nắm được thóp."
Người kia giờ mới ý thức được tầm quan trọng của nhiệm vụ.
Cậu ta hít sâu một hơi:
"Gần đây cô gây ra chuyện gì à? Sếp bảo cô trà trộn vào quân liên minh để chụp ảnh nóng của Quân đoàn trưởng? Hay là bảo cô đi tranh sơ đồ thiết kế của siêu vũ khí bên cạnh? Hay là để cô lái chiến hạm đi chiếm đoạt luôn tài nguyên ở địa bàn liên minh?"
Nói thực ra nếu không phải tận mắt nhìn thấy sếp ra mệnh lệnh, Đoản cũng cho rằng chỉ có thể là những nhiệm vụ khá khó nhằn kể trên mới xứng để anh dặn dò như thế.
Vậy nhưng…
Đoản khó khăn nói:
"Anh ấy bảo tôi đi chặt cánh tay của Sư Hạo Ngôn."
"Sư Hạo Ngôn? Là ai thế?"
Đoản kiên nhẫn giải thích:
"Chính là cái tên hãm hại Sở Trần lần trước khiến cho Sở Trần phải ngủ một đêm ở khách sạn với trai bao đấy."
Hả?
Không chỉ có người đó ngạc nhiên, mà những người khác đang dỏng tai lên nghe cũng đều không nhịn được thốt ra tiếng kinh ngạc.
Nhiệm vụ này…
Nhiệm vụ lần này lại đơn giản giống như ăn cơm đi ngủ thôi vậy.
Vậy mà sếp cũng phải đặc biệt dặn dò?
Mọi người quay qua nhìn nhau, ai cũng chẳng nói thêm được gì.
Không thể nào… Bỗng một người trong đám đông lên tiếng phá vỡ bầu không khí yên lặng.
"Đúng đúng đúng, không thể nào."
"Tuyệt đối không thể nào."
Mọi người đua nhau khoát tay, bỗng chốc không khí lại quay trở về với vẻ nhẹ nhõm lúc trước, không ai còn nhắc đến nhiệm vụ vừa rồi nữa.
…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!