Chương 26: (Vô Đề)

Biết được Tần Tu Nhiên đã đến công ty, Hạ Di thở phào nhẹ nhõm. Dường như sực nhớ ra một chuyện, bà ấy vội vàng hỏi: "Con thuê người PR hả?"

"Vâng." Tần Tu Nhiên thản nhiên thừa nhận: "Con bảo họ marketing bằng cách xây dựng chuyện tình yêu của con ấy mà."

"Nhưng..." Hạ Di ngập ngừng: "Hình tượng của con..."

"Không sao đâu mẹ à." Tần Tu Nhiên trấn an Hạ Di: "Con đã rào trước với họ rồi, thu hút sự chú ý nhưng phải đảm bảo hình ảnh tích cực cho công ty. Hồi trước ở nước ngoài con từng làm vậy rồi, mấy công ty này đều tự biết giải quyết thôi mẹ."

"Vậy à?" Hạ Di vẫn không tin lắm, nhưng nghĩ lại thì con trai bà ấy cũng xem như đã lăn lộn khá lâu trên thương trường, bà ấy không nên nhúng tay vào nhiều làm gì. Đằng nào giá cổ phiếu cũng đã đi lên, thủ đoạn này của con trai cũng gọi là giản dị.

Thế là Hạ Di gật đầu: "Thế con lên nhanh nhé, mẹ vào trước đây."

"Vâng mẹ."

Nói xong, hai người cúp điện thoại ngay, Tần Tu Nhiên, Đào Nhiên và Vương Cương cùng nhau xuống xe.

Đào Nhiên là một trong những trợ lý mà Hạ Di sắp xếp cho Tần Tu Nhiên. Trước khi Tần Tu Nhiên về nước, Hạ Di đã chuẩn bị sẵn một vài trợ lý cho anh, nhưng cuối cùng Tần Tu Nhiên chỉ chọn dùng ai trông thật thà nhất.

Sếp nào thông minh đều chuộng dùng người thật thà. Khờ khạo một chút cũng không sao, mấu chốt là phải trung thành với cấp trên của mình.

Đào Nhiên theo sát đằng sau Tần Tu Nhiên. Nhớ đến cuộc đối thoại ban nãy của hai mẹ con, anh ta có hơi căng thẳng, lưỡng lự hỏi: "Tổng giám đốc Tần, trước đây cậu từng tiếp xúc với bộ phận PR tương tự rồi đúng không?"

"Đúng rồi." Tần Tu Nhiên dẫn theo Đào Nhiên vào thang máy: "Sao thế?"

"À, vậy thì tốt rồi." Đào Nhiên yên tâm: "Tôi sợ họ sẽ đi quá giới hạn ấy mà."

"Mấy công ty đó đều có kinh nghiệm cả." Nhớ đến hình ảnh mà những công ty kia từng xây dựng theo yêu cầu cho anh để anh phát triển doanh nghiệp, Tần Tu Nhiên không khỏi thầm buồn cười.

Cái gọi là hình ảnh tích cực hầu hết đều mang những đặc điểm phù hợp với hình tượng mà người ta hướng tới. Lúc còn ở nước Mĩ, các công ty PR đã xây dựng anh thành một người đàn ông độc thân dân tri thức yêu đời, khát khao có một mái nhà trọn vẹn, thích vận động, tính cách sáng sủa, nhân hậu, thậm chí còn thích ăn đồ ngọt. Kết hợp với vẻ bề ngoài của anh, Tần Tu Nhiên đã giành thắng lợi tuyệt đối giữa làn sóng dư luận nảy lửa kia.

Thu hút sự chú ý dựa trên hình ảnh tích cực thì gây ra được rắc rối lớn nhường nào chứ?

Tần Tu Nhiên nhìn Đào Nhiên, thấy anh ta có vẻ lo âu bèn trấn an: "Đừng lo, cậu còn trẻ, trải đời thêm thì sẽ sành sõi thôi."

"Cậu chủ nói chí phải."

Đào Nhiên hớt hải đáp lại, đoạn anh ta chân thành hứa hẹn: "Sau này tôi nhất định sẽ học tập thật giỏi để trở thành một người giống như cậu chủ, mềm dẻo, giản dị ạ!"

Tần Tu Nhiên gật đầu, nhìn cửa thang máy mở.

Biểu cảm anh thoắt cái trở nên nghiêm nghị, anh dẫn Đào Nhiên và Vương Cương ra khỏi thang máy. Thấy nhân viên lễ tân ra đón, Vương Cương tiến lên ngăn cản, tất cả nhân viên trong công ty đều nhìn sang, Đào Nhiên dẫn Tần Tu Nhiên tiến thẳng một mạch đến phòng họp.

Chưa đến phòng họp mà Tần Tu Nhiên đã nghe thấy tiếng quở trách của một người đàn ông trung niên vọng ra ngoài: "Cậu ta mới về nước, chưa cống hiến được gì cho công ty mà đã rước một đống lời đồn thất thiệt về như thế! Đường đường là trưởng tôn của tập đoàn Tần Thị mà lại công khai chặn đường một người đàn ông giữa chốn thanh thiên bạch nhật, còn bị người ta quay cảnh trèo lên tầng năm, tung tin đồn tự tử vì tình, đúng là trò cười cho thiên hạ mà!

Chẳng lẽ tổng giám đốc Hạ chưa thấy giá cổ phiếu hôm nay thấp đến nỗi gì rồi ư? Hôm nay bà phải hai mặt một lời với tôi, rốt cuộc ai sẽ đứng ra chịu trách nhiệm về việc giá cổ phiếu chạm đáy hả?"

"Tổng giám đốc Ứng, chuyện này..."

"Tôi là người chịu trách nhiệm về việc này."

Hạ Di chưa kịp nói hết lời thì Tần Tu Nhiên đã mở cửa đi vào phòng họp.

Tất cả ghế ngồi trong phòng họp đều đã kín chỗ, chỉ còn trống mỗi ghế chủ tọa, thay vào đó là một hình ảnh khổng lồ một người được chiếu trên tường

- hình ảnh Tần Kiến Thanh nằm trong phòng bệnh, đeo máy thở đang chăm chú theo dõi diễn biến cuộc họp.

Thấy bóng dáng Tần Tu Nhiên đi vào, tất cả những người có mặt tại đây không hẹn mà cùng nhìn về phía anh. Tần Tu Nhiên quay đầu nhìn hình chiếu Tần Kiến Thanh trên tường, kính cẩn gật đầu chào hỏi: "Ông nội."

"Tu Nhiên tới rồi à?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!