Đồ điên...
Cố Lam cố gắng nhẫn nhịn không kích động vung một đấm vào cái mặt kia. Cân nhắc đến an toàn của người thân nên cô nặn ra một nụ cười: "Không cần đâu, tôi cũng tự thấy được, cảm ơn."
Vừa nói cô vừa nhảy lên xe đạp, bật bản đồ ra thì thấy trên đó hiện ba giờ. Cố Lam nuốt nước miếng một cái.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô suy nghĩ trong chốc lát rồi quay đầu định hỏi Tần Tu Nhiên có thể cho mình xin một chai nước được không.
Nhưng trong khoảnh khắc quay đầu kia, đèn pha lập tức bật lên chiếu sáng bầu trời đêm, cũng chiếu mù đôi mắt chó của Cố Lam.
Cô nhắm ngay mắt lại, nghe thấy giọng nói vô cảm của Tần Tu Nhiên vang lên: "Lo mà đạp xe của cô đi, đừng nên có những suy nghĩ không nên có."
Cố Lam hít một hơi thật sâu, hoàn toàn từ bỏ suy nghĩ muốn lấy được thứ gì đó từ Tần Tu Nhiên. Cô xoay người nhấn bàn đạp chạy về phía nhà mình.
Tần Tu Nhiên để cô chạy trước một đoạn rồi mới bắt đầu thong thả đuổi theo. Hai người một người hùng hục đạp xe đạp phía trước cố gắng dùng tốc độ nhanh nhất về nhà, một người lái chiếc xe sang trọng chậm rãi đi theo phía sau thưởng thức sự mệt mỏi của người phía trước.
Ban đầu Cố Lam còn muốn chậm rãi khoan thai đạp xe về, ai thèm quan tâm nó là ba giờ hay năm giờ chứ. Nhưng chỉ cần tốc độ của cô chậm lại một chút là Tần Tu Nhiên sẽ nhấn còi inh ỏi đằng sau, nhấn cho cô điếc hết cả tai, chỉ còn một cách duy nhất là đạp nhanh hơn để cố gắng thoát khỏi âm thanh ma quỷ kia.
Tăng tốc rồi lại chậm lại, cố gắng xong lại nghỉ ngơi. Cả quãng đường Cố Lam cứ lao vụt đi rồi lại nghỉ giữa chừng, giống như một người định dùng chiếc xe đạp cà tàng kéo xe hơi sang trọng vậy. Lúc nào mệt quá thở không nổi là cô lại đành an ủi bản thân rằng đây là tập aerobic, giảm cân.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Tần Tu Nhiên đi đằng sau nhìn Cố Lam. Giữa những ngọn đèn sáng ngời của thành thị, anh nhìn gió đêm thoảng qua và cái bóng của đèn đường bị ánh trăng non kéo dài rồi cảm nhận nỗi sung sướng có được từ kiểu trả thù này.
Mặc dù mục đích anh ngắm nhìn bóng lưng người phụ nữ phía trước có hơi kỳ quái.
Cơn giận tích tụ trong lòng từ ngày về nước đến giờ của Tần Tu Nhiên từ từ chìm xuống. Thậm chí anh còn bắt đầu có tâm trạng quan sát cô gái đang đạp xe đằng trước mình.
Sau khi chấp nhận một sự thật rằng người trước mặt mình là một cô gái, cuối cùng thì anh cũng nhìn thấy một ít đặc điểm của con gái trên người cô rồi. Ví dụ như lưng của cô gái này rất mảnh mai, vai rất gầy, eo rất nhỏ, ngực cũng rất nhỏ.
Ấy nhầm, đây không phải là đặc điểm của con gái.
Nhớ đến một tiếng đồng hồ vừa qua, bỗng nhiên Tần Tu Nhiên hoảng hốt phát hiện ra mình đang nghĩ lung tung. Anh chợp đạp mạnh vào phanh xe. Nghe tiếng động vang lên sau lưng, Cố Lam tranh thủ tìm được cơ hội dừng lại rồi quay đầu nhìn ra phía sau, muốn xem xem có phải Tần Tu Nhiên bị người ta tông chết ngắc rồi không.
Tiếc ghê, Tần Tu Nhiên vẫn đang yên ổn ngồi trong xe, thậm chí còn tức giận vì cô quay đầu lại nữa kìa.
Anh vốn đang định mở miệng mắng chửi nhưng chẳng hiểu sao tự nhiên lại nghĩ đến những suy nghĩ trăng thanh gió mát loé lên trong lòng mình trong khoảnh khắc vừa rồi.
Thôi vậy.
Cơn giận của Tần Tu Nhiên xẹp xuống. Dưới ánh mắt tò mò của cô gái, anh quay đầu đi chỗ khác không nhìn nữa, chỉ hô lên một tiếng: "Lên đây."
"Hở?"
Cố Lam cảm thấy mình không nghe rõ lắm. Sau đó giọng nói của Tần Tu Nhiên hơi nâng lên một chút: "Tôi đưa cô về, lên đây đi."
Má ơi gặp ma rồi.
Cố Lam hơi sợ không dám đi. Thấy cô mãi không nhúc nhích, Tần Tu Nhiên lại quay đầu nhìn cô một cái.
Ánh nhìn này làm Cố Lam như sực tỉnh. Sợ cái tên thích nhảy nhót trên đầu pháp luật này lại bày thêm trò nên cô vội vàng dừng xe đạp bên vỉa hè rồi chạy chậm tới bên chiếc xe hơi, kéo cửa nhảy lên xe, còn ngoan ngoãn tự thắt dây an toàn cho mình.
Chỗ ngồi trên xe thể thao rất rộng rãi, chẳng qua so với chỗ ngồi trên xe bình thường thì độ nghiêng lớn hơn. Thực tế cho thấy ngồi trên chiếc xe này không hề được coi là thoải mái.
Cố Lam cứng cả người ngẩng đầu lên. Ngồi trong xe có thể thấy những ngôi sao mờ mờ trên bầu trời cao qua chỗ mui trần.
Tần Tu Nhiên nghiêng đầu liếc nhìn cô một cái, thấy cô nằm ngay đơ thì cảm thấy hơi buồn cười.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!