Bình tĩnh!
Cô nhất định bình tĩnh!
Cô không được chạy.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Có thể là gặp ma thôi, sao tự dưng lại thấy người đàn ông mặc vest thích ra vẻ kia ở đây chứ!!
Cố Lam cầm tay nắm cửa, tay hơi run rẩy, cô dùng chút lý trí còn sót lại phân tích.
Trước đấy anh thấy cô là cô đang trong bộ dạng giả trai, hôm nay cô trang điểm rồi còn đội cả tóc giả, chưa chắc anh đã nhận ra cô.
Hơn nữa hình như lần trước lúc đầu anh cũng đeo kính, sau đó kính bị rơi mắt, chưa chắc anh đã nhận ra mặt cô.
Tóm lại, nếu bây giờ cô bỏ chạy, hơn chín mươi phần trăm sẽ khiến đối phương chú ý, bây giờ cô không bỏ chạy thì còn có khả năng có thể lừa dối cho qua được.
Cô nhắm mắt lại, hít sâu mấy hơi thở, sau khi phát huy kỹ thuật diễn xuất của cả đời đến mức tận cùng, cô xoay người đầy tao nhã theo lời Giản Ngôn dạy, xấu hổ cười với đối phương, bóp giọng nói: "Xin lỗi, tự dưng tôi nhớ ra hình như điện thoại của tôi còn ở bên ngoài."
"Điện thoại của cô đang trong tay cô đấy."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Ánh mắt Tần Tu Nhiên dừng lại trên bàn tay đang cầm điện thoại và túi xách của cô, vô tình vạch trần cô.
Cố Lam xấu hổ nở nụ cười, lộ ra biểu cảm khiếp sợ tiếp tục bóp giọng nói: "À, thế mà tay tôi lại đang cầm, tôi quên mất! Cảm ơn anh đã nhắc nhở."
Tần Tu Nhiên không nói câu nào, anh nhíu quan sát người trước mặt, anh cứ cảm thấy người phụ nữ này kỳ lạ, còn có gì đấy quen mắt.
Nhưng anh không muốn tìm hiểu quá kỹ càng làm gì.
Nói thật, phỏng vấn nhân viên còn khiến anh thấy hứng thú hơn là chuyện này. Ít nhất phỏng vấn nhân viên là công việc cần thiết, mà xem mắt là lãng phí thời gian.
Chỉ là từ sau cái hôm đồng ý qua loa đi xem mắt với mẹ, anh lại đến gặp ông nội Tần Kiến Thanh của anh, sau đó anh phát hiện Tần Kiến Thanh thật sự giống y hệt lời mẹ anh nói, hoàn toàn không thèm để ý đến năng lực của anh, chỉ một lòng muốn bế chắt trai của mình.
"Tiền sao, đời này ông kiếm tiền đủ rồi." Trong phòng bệnh, trong tay Tần Kiến Thanh cầm điếu xì gà, hít mây nhả khói, quay đầu nhìn về phía Tần Tu Nhiên: "Tiếc nuối duy nhất chính là cháu vẫn chưa kết hôn, ông còn chưa được gặp cháu dâu nữa. Trong nhà này toàn cháu trai, ông có muốn nuôi cháu gái cũng không có cơ hội."
"Nhưng ông nội..."
"Ông biết rõ năng lực của cháu." Tần Kiến Thanh ngắt lời anh: "Nhưng chuyện này không quan trọng, quan trọng nhất chính là cháu đã đến tuổi kết hôn, phải có người yêu thì tương lai mới có thể nối dõi tông đường. Cháu đã ba mươi tuổi rồi mà còn chưa kết hôn, ông nội sợ cháu có thói xấu gì. Sản nghiệp nhà họ Tần lớn như thế, đâu thể nào giao cho một người có khiếm khuyết được, cháu nói xem có đúng không?"
Bộ dạng cố chấp của Tần Kiến Thanh xuất hiện trong đầu, Tần Tu Nhiên cảm thấy đau đầu.
Anh không có cách nào để giải thích ý tưởng của thời đại mới cho ông cụ hiểu, cũng không nào cãi nhau với ông cụ về việc không kết hôn không sinh con không có nghĩa là có thói xấu.
Anh chỉ có thể đến xem mắt để ông cụ bình tĩnh trước, ít nhất phải để lại ấn tượng bản thân anh không cố tình chống đối chuyện kết hôn, với cả tính cách tích cực cố gắng cho ông cụ thấy.
Chỉ là làm cho có thôi nên anh cũng không cần phải bỏ ra quá nhiều công sức, vì thế anh nâng tay lên, lễ phép chào đón cô: "Mời cô ngồi."
Tốt quá, anh không phát hiện.
Cố Lam thở phào nhẹ nhõm, cơ thể cũng thấy nhẹ nhàng hơn.
Cô giả vờ xấu hổ bối rối đi đến trước bàn trà, học cách nói chuyện của Giản Ngôn, ngồi một phần ba chỗ của ghế dựa, đặt túi xách lên trên đùi, mỉm cười nhìn chàng trai trước mặt.
"Để tôi giới thiệu sơ qua về bản thân tôi trước đi."
Tần Tu Nhiên cũng lễ phép nói: "Tôi họ Tần, tên Tu Nhiên, tốt nghiệp khoa chính quy đại học Cambridge, thạc sĩ Yale, trước đây từng làm mảng đầu tư ở nước ngoài, năm nay vừa mới về nước."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!