Chương 3: (Vô Đề)

"WTF, cho nên cái người biến thái trong đội y tế dạy cậu dán băng vệ sinh, sau đó bị cậu nhớ nhung ròng sáu năm, chính là Tần Thận!?"

Anh ruột của Hạ Khê là Hạ Hải là đồng nghiệp cùng phòng làm việc với Tần Thận, cũng là bác sĩ cùng một tầng, cho nên cô sớm đã biết đến sự tồn tại của người tên Tần Thận này.

Trước giờ chưa từng nghĩ đến đồng nghiệp của anh trai và đối tượng thầm thích của bạn thân từ nhỏ lại có quan hệ với nhau.

Đào Tinh Úy nằm trên giường bệnh, giơ chân đá Hạ Khê: "Mẹ kiếp! Bác sĩ Tần biến thái chỗ nào chứ?"

Hạ Khê đã quen thấy cô như vậy, nhưng mà vẻ mặt như nói "Bác sĩ Tần của cậu biết bộ mặt đức hạnh này của cậu không".

"Một người đàn ông làm chuyện đó với một cô gái nhỏ còn không đủ biến thái ư? Đào Tinh Úy cậu nói xem, khi đó anh ta có phải tay cầm tay dạy cậu không? Hừ hừ, biết người biết mặt không biết lòng, khẩu vị của cậu cũng đủ nặng thật đó."

Đào Tinh Úy lẩm bẩm: "Chính mình muốn để anh ấy tay cầm tay dạy đấy."

Đáng tiếc từ đầu đến cuối Tần Thận ngay cả chạm cũng không chạm đến cô. Khi đó anh chỉ lấy một mảnh vải y tế, cắt thành hai hình tam giác, lập tức làm ra một chiếc "quần lót", ở trên hình mẫu này bắt đầu nghiêm túc dạyeejtừng bước đơn giản.

Sau đó cô còn lo lắng tính mạng bản thân chưa thoát khỏi nguy hiểm, bởi vì phía dưới vẫn luôn chảy máu.

Nhận được sự ngầm đồng ý của Tần Thận, cô liền nằm trên giường ở phòng y tế đủ một tuần lễ, đem những nhiệm vụ huấn luyện được huấn luyện viên sắp xếp trước khi đi quẳng hết ra sau đầu, bị sắc đẹp làm cho lỡ việc.

"Hừ."

Hạ Khê nhìn chăm chú vẻ mặt của cô, tỏ vẻ ghét bỏ, nói: "Tuy trong nhà anh ấy có hầm mỏ, nhưng mà nhé, mình luôn cảm thấy anh ấy và cậu không cùng một con đường."

"Trong nhà có hầm mỏ?"

Đào Tinh Úy tự động lượt bỏ nửa câu sau của Hạ Khê.

Hạ Khê lật trắng mắt, đành phải giải thích: "Là anh mình nói với mình cơ, ba của Tần Thận là ngôi sao sáng trong nền y học nước nhà, có phòng thí nghiệm riêng còn treo rất nhiều đề tài cấp nhà nước, có rất nhiều người dưới quyền. Tần Thận vì tránh bị nghi ngờ nên không tham gia vào phòng thí nghiệm của ba anh ấy, nhưng cũng hợp tác với nhiều nhóm nhỏ của các trường y học khác.

Những điều này mình nghe cũng không hiểu lắm, chung quy lại là kiếm được khá nhiều tiền, kinh phí động một tí là mấy nghìn vạn, cho nên anh ấy căn bản sống không cần dựa vào chút tiền lương do bệnh viện phát."

Sau khi Đào Tinh Úy cái hiểu cái không gật gật đầu, trên mặt không hiểu sao kéo ra một nụ cười kiêu ngạo.

Người đàn ông cô nhìn trúng, đương nhiên là xuất sắc nhất.

Còn như thực lực kinh tế gì đó, tuổi Đào Tinh Úy còn nhỏ, hoàn cảnh sinh hoạt lại khá đơn giản, còn chưa có khái niệm gì đặc biệt, không sánh được bằng Hạ Khê đã có mấy năm lăn lộn ngoài xã hội hiểu biết giá trị con người, dù sao Hạ Khê nói tốt vậy thì nhất định là tốt.

Vả lại cho dù anh không có tiền đi nữa, cô cũng không để ý, đợi sau khi cô đánh quyền lấy được huy chương vàng, nhà nước sẽ phát cho cô rất nhiều rất nhiều tiền thưởng, cô có thể nuôi anh như thường.

"Nhưng mà Đào Tinh Úy, với tính cách lạnh lùng đó của Tần Thận cậu có thể nhịn được sao? Nghe nói trước kia có rất nhiều y tá còn có nữ bệnh nhân sau khi bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của anh ấy, muốn có phương thức liên hệ với anh ta, kết quả anh ta không hề để ý đến người ta, nhiều nhất là vứt cho con gái người ta số điện thoại của phòng làm việc. Cậu xác định loại người này, cậu có thể theo đuổi được?

Cậu ở trong đội tùy tiện tìm một sư huynh nói chuyện yêu đương, sợ là còn thú vị hơn nói với Tần Thận."

Đào Tinh Úy "xì" một tiếng, "Cậu hiểu gì chứ? Mình chính là thích anh ấy?"

Cô sớm đã trúng tà rồi. Là loại chữa không khỏi nữa.

……

Đối với một người bác sĩ trí tuệ và thể lực đều quan trọng như nhau, đặc biệt là những bác sĩ trẻ tuổi, bệnh viện đều nghĩ nhiều "cơ hội rèn luyện" cho bọn họ, để giảm bớt xác suất chết đột ngột ở nhóm bác sĩ lớn tuổi.

Hôm nay sau khi Tần Thận kiểm tra phòng xong, lại thực hiện hai cuộc phẫu thuật liên tiếp. Đến mười giờ tối cuộc phẫu thuật mới kết thúc, đồ phẫu thuật còn chưa kịp thay, lại bị chủ nhiệm khoa gọi đi.

Trông chủ nhiệm khoa hôm nay vô cùng ôn hòa.

"Tiểu Tần à, có một việc muốn nói với cậu. Chính là bệnh nhân điều trị nội trú nằm ở giường mười tám, phải chú ý quan tâm nhiều một chút. Sáng nay Phó viện trưởng trực tiếp gọi điện liên hệ với tôi, nói tay của cô gái này phải trị cho tốt, không được qua loa, còn nói trước khi tay cô ấy hồi phục lại như cũ thì sẽ điều dưỡng tại bệnh viện chúng ta."

Tần Thận đang muốn nói.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!