Chương 25: (Vô Đề)

Lúc Tần Thận gửi tin nhắn lại, Đào Tinh Úy do quá buồn ngủ nên đã ngủ say rồi.

Đợi đến ban ngày Tần Thận thay ca xong trwor về, Đào Tinh Úy còn chưa dậy.

Anh thả nhẹ bước chân lên lầu, đi đến bên cạnh cô, rút điện thoại cô đang ôm trong lòng, nhìn thấy trên màn hình còn dừng ở cuộc trờ chuyện weixin.

Xem ra là lúc cô đợi hồi âm của anh đợi đến ngủ mất.

Mắt anh chứa ý cười, cúi người xuống, giơ tay chải tóc mái trước trán của cô, sau khi đắp chăn cho cô xong, mới thay quần áo, xuống lầu lại nằm lên sofa nghỉ ngơi.

Bốn tiếng sau, Đào Tinh Úy cuối cùng tỉnh dậy.

Từ sau khi cô vào nhà Tần Thận ở, phản ứng đầu tiên sau mỗi lần thức dậy, chính là ngẩng đầu nhìn xuống lầu xem Tần Thận trở về hoặc là đi chưa.

Cô nhìn thấy anh lúc này đang nằm nghiêng trên sofa nghỉ ngơi, trong lòng cảm thấy vững bụng không ít, khẽ mỉm cười, thuận tay mò tìm điện thoại, nhìn thấy trong điện thoại có một hồi âm được gửi lại từ năm tiếng trước.

[Không cần. Quà đã nằm ở trong nhà rồi.]

Quà đã nằm ở trong nhà rồi, là có ý gì?

Cô còn chưa mua quà cho anh mà.

Đào Tinh Úy không nghĩ nhiều, mơ mơ màng màng bò dậy, đến tủ đồ lấy ra một bộ đồ.

Cô bỗng nhiên phát hiện bên trong tủ đồ này còn có một ngăn bí mật, trước giờ không để ý đến.

Tần Thận còn đang ngủ, cô sợ làm ồn đến anh, đành phải cố gắng cẩn thận kéo ra.

Bên trong vậy mà là đồng hồ cao cấp cùng một màu, xếp thành mấy hàng ước chừng có khoảng bốn năm mươi chiếc, xếp gọn gàng trong ô vuông theo từng kích cỡ, trông có hơi đồ sộ.

Không ngờ Tần Thận có sở thích cất giữ đồng hồ……

Ngăn bí mật này giấu sâu như vậy, anh đem sở thích của mình giấu thật là sâu.

Điều này không khỏi khiến Đào Tinh Úy liên tưởng đến, Tần Thận có nhiều lúc không hề lạnh lùng vô tình như đã thể hiện, chỉ là anh biết che giấu mọi cảm xúc của mình rồi tiêu hóa ở trong lòng, sau đó những sắc thái biểu hiện ở trên mặt chẳng còn lại bao nhiêu.

Giống như Liễu Lam đã nói, sở thích của Tần Thận khá chung thủy, cùng một loại đồ vật giống nhau đều chỉ dùng một nhãn hiệu đó.

Đồng hồ cũng vậy, là một thương hiệu nhỏ sang trọng chuyên làm đồng hồ của Thụy Điển.

Đào Tinh Úy lấy một chiếc ra xem, trái ngược với hộp đầy chữ tiếng Anh bên trên mỗi chiếc đồng hồ khác, phát hiện những chiếc đồng hồ này đều là kiểu dáng giới hạn trong năm của thương hiệu này, tổng cộng đồng hồ giới hạn sưu tập được hơn bốn mươi năm.

Bên trong ngăn tủ còn có chút chỗ trống, có lẽ là đợi sau này lại sưu tập bổ sung thêm.

Vừa khéo là, duy nhất vẫn chưa có của năm nay.

Đáy lòng Đào Tinh Úy mỉm cười, từ từ đẩy ngăn bí mật này trở lại.

Sau khi rửa mặt thay đồ xong, không làm ồn đánh thức Tần Thận, một mình cực kỳ vui vẻ ra ngoài.

Cô đến trung tâm mua sắm hôm qua cô với Hạ Khê đi, cô nhớ ở đây có một gian hàng của thương hiệu đồng hồ đó.

Đào Tinh Úy bám trước cái bàn vàng rực, hỏi: "Xin chào, tôi muốn hỏi một chút, kiểu đồng hồ giới hạn năm nay của cửa hàng các chị đã ra chưa?"

Chị gái trước quầy hàng thoáng đánh giá Đào Tinh Úy, sau đó vẫn nở nụ cười nghề nghiệp với cô: "Hàng vừa mới đến. Bởi vì là giới hạn trong năm, nên cửa hàng chúng tôi chỉ lấy được hai chiếc thôi, bán hết là không còn nữa."

"Oa! Vậy tôi muốn một chiếc!"

Đến giá tiền Đào Tinh Úy cũng không hỏi, mặt đầy bình tĩnh, nhất định phải mua được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!