13
Trong khi họ mải mê câu cá, tôi nằm trên boong tàu cho hải âu ăn.
Đang nằm lười dưới ánh mặt trời, chuẩn bị ngủ quên.
Bất chợt, Mạnh Thiệu Nam gọi điện cho tôi.
Tôi lập tức ngồi bật dậy.
Tôi thích nói chuyện với Mạnh Thiệu Nam, có thể là gọi điện, nhắn tin, hoặc thậm chí gửi những tin nhắn vu vơ.
Anh luôn kiên nhẫn, không bao giờ thấy những lời tôi nói là vô bổ.
Anh không chê tôi xuất thân từ làng chài, cũng không phiền lòng khi thấy tay tôi chai sạn.
Anh ấy còn khen tôi giỏi bắt cá, bơi lội cũng giỏi.
Nói chung, trong mắt anh ấy, tôi dường như ở điểm nào cũng rất tuyệt vời.
Đến mức mà bây giờ, sự tự tin của tôi tăng lên gấp trăm lần.
"Anh Mạnh Thiệu Nam, hôm nay em kiếm được rất nhiều tiền đấy!"
Vừa bắt máy, tôi liền bắt đầu huyên thuyên không ngớt.
"Giỏi lắm, vụ làm ăn này rất hời."
"Nini, em càng ngày càng tiến bộ."
Mạnh Thiệu Nam lập tức không tiếc lời khen ngợi tôi.
Tôi tự đắc, nằm sấp trên thảm, chân đong đưa:
"Đúng vậy, bây giờ em chỉ cần phơi nắng, nấu canh là đã có thể nhận được một khoản tiền tip lớn."
"Giá mà việc như này mỗi năm đến vài lần, em có thể nằm dài cả năm cũng được rồi."
Nini Mạnh Thiệu Nam đột nhiên gọi tên thân mật của tôi.
Sao thế?
"Chúng ta đã một tuần không gặp nhau rồi, đúng không?"
Tôi đếm ngón tay: Đúng là như vậy!
"Tối nay anh đến đón em nhé."
Tôi quay đầu nhìn nhóm người của Cố Gia Thần cách đó không xa.
"Không biết bọn họ có định câu đêm không."
Mạnh Thiệu Nam cười nhẹ bên kia:
"Yên tâm đi, không đâu."
"Vậy được, anh đến đón em nhé."
"Được rồi, anh đang có chút việc phải làm, lát nữa anh sẽ gọi lại cho em."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!