10
Nhưng ngày hôm sau, khi Cố Gia Thần và bạn bè chuẩn bị đi biển xong xuôi.
Chờ mãi mà vẫn không có tin gì từ phía Mạnh Hàn.
Cố Gia Thần đành gọi điện.
Phải một lúc lâu sau Mạnh Hàn mới bắt máy, giọng có vẻ nghẹn ngào như đang khóc.
"Xin lỗi anh, Gia Thần, hôm nay chú em cũng cần dùng du thuyền, chúng ta phải đợi dịp khác thôi."
"Chẳng phải chú em có nhiều du thuyền sao?"
Mạnh Hàn lúng túng, không biết đáp thế nào.
Cố Gia Thần bật cười:
"Em lừa anh đấy hả, Mạnh Hàn? Xem ra em cũng chẳng có tiếng nói gì trước mặt chú mình cả."
Nói xong, anh cúp máy.
Vừa cúp máy, Mạnh Hàn giận đến mức đập nát điện thoại.
Rõ ràng ban đầu chú đã đồng ý cho cô mượn du thuyền.
Nhưng sau khi hỏi tên, đột nhiên từ chối.
Thậm chí còn dặn dò một câu:
"Đám cháu của nhà họ Mạnh, ai mượn cũng được, trừ Mạnh Hàn."
Câu nói này chỉ trong ba phút đã lan khắp nhà họ Mạnh.
Cô thực sự rất xấu hổ, còn ba cô thì giận dữ đến nỗi tát cô một cái.
Các chị em trong nhà thì cười nhạo cô một cách ngấm ngầm.
Mạnh Hàn không hiểu, tại sao chú lại nói như vậy.
Rõ ràng cô luôn ngoan ngoãn trước mặt chú.
Cô suy nghĩ mãi mà không tìm ra lý do.
Rốt cuộc mình đã làm sai điều gì khiến chú không vui.
Cô không hiểu, nhưng lại có một linh cảm mơ hồ.
Có lẽ từ nay, vị trí của gia đình cô trong nhà họ Mạnh sẽ tuột dốc không phanh.
Ba mẹ cô trước giờ đều dựa vào chú để kiếm sống.
Giờ đây, cô đã vô tình làm mất lòng chú…
Mạnh Hàn nằm úp mặt xuống giường, càng nghĩ càng khóc nhiều hơn.
Cô phải làm sao để sửa chữa đây?
~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!