Chương 5: (Vô Đề)

08

Cơn giận trong lòng Cố Gia Thần tan biến như chưa từng tồn tại.

Anh vô thức muốn bước tới.

Nhưng lại cứng rắn dừng chân.

Anh đã đợi cô cả đêm.

Cô thậm chí còn không bắt máy của anh.

Dù rằng lúc này anh thực sự rất muốn gặp cô.

Nhưng anh cũng không muốn chủ động bước tới.

Tuy nhiên, bóng dáng đó lại từ từ quay về phía anh.

Ánh sao chỉ mờ nhạt.

Ánh đèn đường xa và mờ.

Nhưng vẫn đủ để anh nhận ra.

Người đến không phải là Sương Chiều.

Dù rằng từ dáng dấp, trang phục, thậm chí cả kiểu tóc đều rất giống.

Nhưng không phải là cô, mãi mãi không thể là cô.

Những người bạn đứng trong bóng tối cũng nhìn rõ người tới là ai.

Đột nhiên tất cả im lặng.

Sắc mặt Cố Gia Thần càng lạnh lùng hơn bao giờ hết.

Một lúc sau, anh ném bó hoa xuống đất, quay người định lên xe.

Nhưng Mạnh Hàn đã chạy tới, giọng run rẩy gọi anh trong nước mắt.

Cố Gia Thần!

"Anh tìm Sương Chiều chẳng phải vì cô ấy giống em lúc trước sao?"

"Anh không thích em cãi nhau, không thích em ghen tuông, không thích em mặc quá gợi cảm."

~Truyện được đăng bởi Lộn Xộn page~

Giọng Mạnh Hàn dần trở nên uất ức, nước mắt lăn dài:

"Em đã thay đổi rồi, chúng ta làm lại từ đầu có được không?"

Cố Gia Thần nhìn Mạnh Hàn trước mặt.

Cô khóc thật đẹp.

Mái tóc đen dài, chiếc váy trắng tinh khôi trông thật thuần khiết.

Họ đã chia tay rồi tái hợp bao nhiêu lần, lúc này đây cô ấy thực sự giống với hình ảnh mà ngày xưa anh từng say mê.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!