Chương 600: (Vô Đề)

Bắt đầu quá trình kiểm tra sơ bộ.

Vết tổn thương nặng khiến việc thu thập thông tin gặp khó khăn, nhưng tôi vẫn kiểm tra được não và tim còn sót lại, từ đó rút ra vài điều:

"Ổn rồi! Phổi vẫn còn nguyên vẹn. Ít nhất thì đúng như lời kỹ sư kia nói."

Đúng như dự đoán, Alphauri của 3.000 năm sau quả thật đã tồn tại. (khi dùng linh hồn xuyên có thể gây dãn nở thời gian nên slime xanh và đỏ đã dùng tận 3000 năm mới đến TĐ, còn thằng nằm trên bàn là slime nhiều đời sau dùng cổng dịch chuyển để đến TĐ)

Thậm chí, ngôn ngữ mà họ sử dụng còn hơi khác chúng tôi, vì những ý nghĩ sót lại trong não rất khó giải mã.

"Trong mắt họ, thứ ngôn ngữ Alphauri mà tôi dùng hẳn phải giống cổ ngữ rồi."

Vậy mà, giống loài ma thuật vượt trội đến mức phát triển được cả [Cổng dịch chuyển] cho phép vượt qua khoảng cách khủng khiếp mà không cần tiêu tốn thời gian, lại vẫn chưa thể xâm chiếm Trái Đất — lý do chính là:

Đúng như Kang Chang

-ho từng nói:

"Có lẽ họ không thể tự do điều khiển thi thể người Trái Đất."

Quê hương tôi, mỗi khi muốn chiếm dụng cơ thể khác, về cơ bản phải cấy ghép một phần cơ quan nội tạng của mình vào cơ thể mới.

Thế nhưng việc kết hợp tế bào giữa người Trái Đất và Alphauri lại hoàn toàn không tương thích.

"Đây không phải phẫu thuật kiểu ghép tim lợn. Tình trạng còn phức tạp hơn nhiều."

Rốt cuộc, vì đều là "người ngoài hành tinh", nên phản ứng đào thải khi ghép mô quá khó kiểm soát, ngay cả thuốc ức chế miễn dịch cũng không mấy tác dụng.

Vậy nên chắc giờ Alphauri đang phải tập trung nghiên cứu khắc phục sự bất ổn của việc dung hợp tế bào...

Còn tôi và Kang Chang

-ho thì lại không cần lo nghĩ gì, mà rất thuận lợi ổn định vào cơ thể mới.

Vì chúng tôi đi theo một lối rẽ khác: [Chuyển di linh hồn].

Không cần phải cấy ghép vật chất như não hay tim, nên phản ứng đào thải hầu như không xảy ra.

"Hừm."

Nghĩ kỹ thì, có lẽ bọn họ đến giờ vẫn chưa hiểu được bản chất của linh hồn.

"Có thật vậy không?"

Sao tốc độ phát triển của bọn này chậm thế nhỉ?

Khi tôi đang trầm ngâm suy nghĩ ấy, thì:

Kẽo kẹt.

Người cùng đi vào tầng hầm lên tiếng.

"Nhắc mới nhớ."

Tôi chăm chú lắng nghe Kang Chang

-ho.

"Lúc trước tôi từng nói việc đối đầu sinh vật ký sinh thể là ngu xuẩn. Nhưng có khi cậu lại có cửa thắng đấy, Lemming à..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!